242111948_3060202507546752_6474407617905895442_n

[Truyện ngắn] Vị Thầy Vô Dục

(Truyện ngắn Vị Thầy Vô dục đã đạt được 1 vé vào Deep Club)

Đó là một chiều cuối tuần ảm đạm, bầu trời xám xịt, con đường trước nhà hôm nay thật cô đơn quá, chẳng giống ngày thường chút nào; gió thổi từng cơn vào đám lá trên những tán cây cao rũ rượi và thiếu sức sống; trên mảng tường đầy vết loang lỗ của ngôi nhà nằm ở góc đường, điểm thêm vài vệt rêu phong, trơ trọi và cô độc một cách công khai, như bị bỏ hoang sau nhiều năm dài vắng bóng vị chủ nhà; tảng mây khổng lồ trên cao bao phủ cả một vùng trời rộng lớn. Mặt trời phải cố gắng rất nhiều mới có thể chiếu những tia nắng yếu ớt xuyên qua những tầng mây, để sưởi ấm cho Vạn vật và soi chút ánh sáng cho mảnh đất tăm tối, nằm im lìm ở phía dưới vòm trời này.

Đôi chân anh lang thang quanh khu phố nhà mình sau nhiều ngày dằn vặt và thu mình lại trong bốn bức tường, tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, đắm chìm trong cơn khoái lạc của dục vọng được phô bày công khai khắp trên Internet, theo kiểu không có gì phải che giấu. Con tim đau nhói vì mới tháng trước vừa bị hạ đo ván trong tình trường, đầu óc kiệt quệ vì chuyện cuộc đời và chuyện học hành, tâm trí cứ mãi lặp lại hàng trăm câu hỏi “tại sao?” Mọi ý nghĩ cứ dồn dập như được ai đó ra lệnh thúc ép không được phép ngơi nghỉ. Cảm thấy mớ cơ bắp đang bị thoái hoá dần, sợ nếu còn tiếp tục ở miết trong phòng thì cả xương cốt cũng bị tan biến đi mất. Anh quyết định dùng chút sức lực còn lại vận động cơ thể, hít thở khí trời, bước chân ra đường để tạm quên đi cảm giác chán chường và ủ dột thường ngày. “Ra đường cũng chẳng thoải mái hơn ở phòng gì mấy”, anh vừa đi vừa ngẩn ngơ suy nghĩ.

Gần về đến nhà, trong lúc đôi mắt mỏi mệt đang cố tìm chút niềm vui từ cảnh vật bên ngoài, nhảy từ đối tượng này sang đối tượng khác, anh bất chợt nhìn thấy một cuốn sách được nhét trong một cái lỗ to, trên thân cây Phượng, nằm cao hơn gốc cây chừng hai gang tay. Như bị hút vào đó, anh vô thức bước tới, cúi xuống nhặt lấy cuốn sách, trên bìa có đề tựa “Cẩm nang Vô Dục” (Cẩm Nang Nofap) mỏng manh, đã ngả vàng, có lẽ là sách cũ của ai đó đã bỏ ở đây.

Anh chưa từng thấy cuốn sách nào có tựa đề lạ lùng như vậy. Anh đã từng đọc qua rất nhiều sách về đủ mọi thể loại nhưng đây là lần đầu tiên anh cầm trên tay một quyển cẩm nang. Anh không thể rời mắt khỏi cái tựa đề trên bìa sách. “Sách của ai vậy nhỉ?” trong đầu vừa hiện lên câu hỏi thì đôi mắt anh đang lượn lờ tìm kiếm xung quanh như một phản xạ tự nhiên. Chẳng ai cả. Con phố hôm nay vắng lặng và yên tĩnh đến độ anh có thể nghe rõ cả tiếng nuốt nước bọt trong cổ họng khô khốc của mình. Nắm chặt cuốn sách trong tay, anh đi thẳng một mạch về nhà, chạy tót lên phòng, cái giây phút hiếm hoi anh thấy tâm trí mình không có một tia suy nghĩ nào. Anh mở sách ra và đọc.

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top