lam_nguoi_vi_sao_phai_nhan_nhin

Làm người vì sao phải nhẫn nhịn? Có thể nhẫn mới có hậu phúc

Nhẫn nhịn là đức tính cao quý bất cứ ai cũng nên học ở đời. Nhờ có đức tính này, con người sẽ hưởng phúc về sau.

Vốn dĩ những cãi vã, phiền muộn, hờn giận của đời người đều do chúng ta tự tạo ra. Vì thói ích kỉ, chỉ nghĩ cho bản thân mà đôi khi đánh mất nhiều điều tốt đẹp xung quanh.

Nhẫn nhịn một chút mọi chuyện sẽ lành.
Nhẫn nhịn một chút mọi chuyện sẽ lành.

Sống ở đời nhất định bạn phải nhớ, nhẫn nhịn một chút mọi chuyện sẽ lành. Tính khí nóng nảy không giúp ích cho cuộc sống của bạn mà nó là nguyên nhân dẫn đến mọi sự đổ vỡ. Trong gia đình có thể bạn được nuông chiều, bước vào xã hội phải dẹp ngay suy nghĩ ấy sang một bên. Hãy nhớ không ai sinh ra để phục tùng bạn.

Nhẫn nhịn là gì mà sao nhiều người vẫn chưa làm được? Nhẫn nhịn là đức tính tốt đẹp trong tâm tính con người, nhẫn nhịn để không làm mất hòa khí hay tổn thương đến ai. Sự nhẫn nhịn qua nhiều góc độ có thể được cho là “một bước lùi để biển rộng trời cao”. Thực ra mỗi cá nhân liên kết với nhau tạo thành vòng tròn của các câu chuyện, chuyện có thể từ bé mà xé ra to nếu chúng ta không biết nhẫn nhịn. Không có hỉ, nộ, ái, ố thì cuộc sống quả vô vị. Tuy nhiên hỉ, nộ, ái, ố phải được thể hiện có mức độ, đừng để chúng làm thương tổn đến người khác. Là người với nhau, chỉ vì một câu nói cũng có thể gây hiềm khích lẫn nhau.

Mọi chuyện xuất phát từ khẩu thì ắt phải dùng khẩu để trị, trị ở đây không phải là trị bằng thuốc mà là bằng chính sự xám hối của bản thân. Vốn dĩ, miệng nói lời ác nhưng một lát sau lại không nhớ được mình đã nói những gì, chỉ biết nói cho thỏa cái miệng. Nhẫn nhịn là tính tốt cần phát huy, nhờ sự nhẫn nhịn mà chúng ta thêm bạn bớt thù. Lời nói khi nóng giận chứa đựng nhiều nghiệp tích tụ. Khi giận dữ thường không kiểm soát được lời nói, hành vi dẫn đến nhẫn nhịn không được rồi làm càn. 

Biết nhẫn nhịn sẽ được nhiều mối quan hệ tốt, nhờ đó mà mọi việc suôn sẻ.
Biết nhẫn nhịn sẽ được nhiều mối quan hệ tốt, nhờ đó mà mọi việc suôn sẻ.

Đã là con người, không ai có quyền được làm tổn thương ai, hãy nhớ biết nhẫn nhịn khi gặp chuyện không đáng nói, càng nói càng châm thêm dầu vào lửa. Một chút nhẫn nhịn đem lại nhiều điều lành. Chẳng hạn sống cùng một tập thể, có một cá nhân trái tính, trái nết không hòa hợp khiến cả tập thể đều ghét. Cá nhân đó phải biết tự thay đổi để thích nghi với tập thể, sống cùng tập thể phải nhẫn nhịn nhau để cuộc sống hòa thuận, không khí vui vẻ. 

Bài học quý cho những ai biết nhẫn nhịn: “Trong nghệ thuật giao tiếp, nhẫn nhịn là điều bạn cần phải có khi rơi vào một tình huống giao tiếp không hay, sắp có sự tranh cãi. Hãy nhẹ nhàng thể hiện quan điểm của mình, góp ý với những điều chưa được từ người khác, lắng nghe người khác góp ý để rút kinh nghiệm. Biết kiểm soát bản thân, nói lời tốt lành. Người biết nhẫn nhịn là người có nhiều mối quan hệ tốt, nhờ đó mà mọi việc suôn sẻ, thuận buồm xuôi gió, được nhiều người yêu mến, nể trọng”.

Hãy cùng đọc câu chuyện ý nghĩa sau

Trước kia có một vị thư sinh nghèo, sống bằng nghề viết chữ thuê cho người khác. Có một lần gần đến tết âm lịch, vì kiếm được chút tiền từ việc viết câu đối cho người ta nên vị thư sinh này đã mua một con gà trống về giao cho vợ.

Lúc vợ anh ta đang đun nước nóng để thịt gà, thì một người đầy tớ của nhà hàng xóm vội vàng chạy tới và nói: “Vợ chồng nhà này nhanh thật đấy, mới thoáng cái mà đã bắt con gà nhà ta rồi”. Bà ta nhấc con gà lên rồi mang đi, người vợ này cũng không nói một câu nào.

Buổi tối người chồng trở về nhà, hỏi người vợ: “Sao lại không làm thịt gà vậy?” Người vợ trả lời: “Đều là tại thiếp quá ngu ngốc, gà không giết được mà còn làm nó bay mất, thật sự xin lỗi chàng!” Người chồng nói: “Cũng là tại ta kém cỏi, nếu có tiền mua thịt lợn thì sẽ không xảy ra việc này.”

Sáng sớm ngày đầu tiên của năm mới, người hàng xóm đến nhà vợ chồng thư sinh nghèo này chúc Tết, còn nói với vị thư sinh rằng: “Cậu là người đại nhân đại nghĩa, sau này chắc chắn có tiền đồ tốt đẹp. Năm nay kinh thành tổ chức thi, ta nghĩ cậu nên đi dự thi đi.”

Vị tú tài mặt đỏ ửng rồi trả lời: “Nói ra sợ ngài chê cười chứ, nhà tôi đến miếng ăn còn khó khăn, nói gì đến tiền làm lộ phí vào kinh dự thi?”

Người hàng xóm nói: “Ta biết điều này, nhưng mà ta sẵn sàng cho cậu mượn tiền, thứ nhất không cần hạn trả nợ, thứ hai không cần trả lãi. Ta thực sự cảm thấy cậu sau này có phúc lớn.” Ông ta vừa nói dứt lời liền cáo từ ra về.

Người hàng xóm đi rồi, vị tú tài này hết sức băn khoăn khó hiểu trước những lời nói kia của ông ta. Người vợ cười nói: “Xem ra con gà của nhà hàng xóm chắc chắn là đã được tìm thấy rồi!” Người chồng nghe xong càng không hiểu gì, người vợ nói tiếp: “Hôm qua nhà hàng xóm sang lấy con gà nhà mình về, thiếp sợ chàng trở về nhà sẽ nổi giận, như thế sẽ khiến nhà người ta vừa sang năm mới đã gặp chuyện không tốt và nhà mình cũng vậy, cho nên thiếp mới nói là nó đã bay đi mất.” Người chồng nghe xong đã hiểu rõ tất cả, từ trong lòng cảm thấy bội phục tấm lòng nhân từ độ lượng của người vợ.

Hai vợ chồng họ đang nói chuyện thì thấy người đầy tớ của nhà hàng xóm đem hai trăm lượng bạc sang đưa cho hai vợ chồng nói là tiền ông chủ bảo mang sang để cho thư sinh vào kinh dự thi. Người đầy tớ cũng xin lỗi hai vợ chồng vị tú tài: “Tôi thực sự xin lỗi, hôm qua tôi đã nhận sai gà nhà hai người. Tối hôm qua ông chủ tôi đã tìm được gà nhà tôi rồi, lúc đó chúng tôi mới biết là đã lấy nhầm gà nhà hai người, thế mà hai người lại không có chút động tĩnh nào cả. Ông chủ tôi nói: “Con người rộng lượng như vậy, ngày sau tất có tiền đồ, vì thế trong tâm ông ấy rất bội phục thư sinh!” Vị tú tài đến lúc này đã hết sức minh bạch, nguyên do tất cả là nhờ vào lòng nhân từ của vợ mình.

Thế là vị tú tài nhận tiền làm lộ phí vào kinh dự thi và quả nhiên đã thi đỗ trạng nguyên.

nhan-nhin.01

Người xưa thường hay nói : một câu nhịn chín điều lành, hay “ chữ nhẫn là chữ tương vàng, ai mà nhẫn được thì càng sống lâu”

Nhẫn là nhẫn nhục, là nhịn, là chịu đựng phần kém về mình, phần thiệt thòi về mình. Đây là pháp tu của Bồ Tát: bố thí trì giới…mà mục đích là tu và độ chúng sanh ( lợi mình lợi người),

Nếu không biết nhẫn thì trong tâm hồn luôn có một ngọn lữa, chờ gió nhẹ thổi tới là bùng cháy. Khi mà cháy thì các vị biết cái gì rồi, nhiều người không hiểu nói nhẫn là nhục lắm…đó chỉ là sự đè nén, chịu đựng…nếu vậy chưa phải là nhẫn.

Nhẫn nhục là giữ thái độ hòa hiếu, hóa giải những phiền não do sự sân giận đem lại, và khi sân giận mang lại hầu như không có kết quả tốt đẹp như câu ngạn ngữ “giận quá mất khôn” mà chúng ta từng nghe.

Lùi một bước, nhường nhịn một bước không chỉ là một loại trí tuệ mà còn là một loại nhẫn nhịn và ý chí ngoan cường. Nhẫn trong một cái chớp mắt thôi có thể khiến con đường đời chật hẹp trở nên rộng lớn vô cùng.

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top