ne1babfu-tie1bb81n-khc3b4ng-phe1baa3i

Nếu tiền không phải là vướng mắc?

Những ngày vừa qua tôi liên tiếp được chứng kiến lối tư duy lấy tiền là động lực hành động từ những người bạn xung quanh mình. Tức là “có tiền thì tao mới đi du lịch, có tiền thì tao mới bắt đầu làm đẹp”, “tao phải giàu đã rồi mới tính các chuyện khác” hay “tao không thể chịu đựng được cảnh tài chính không ổn định.”

Tôi nhìn thấy ở trong đó là một nỗi sợ hãi và bất an của họ khi để bạc tiền làm ông chủ, để nó trở thành kẻ quyết định thay cho chính bản thân mình về lối đi mình muốn bước tới. Khi đã đặt sự giới hạn tiền bạc lên đầu thì ý chí của người đó không còn hướng về những điều họ yêu nữa. Nó bị xao lãng vào ý tưởng “mình thiếu thốn” thay vì ý tưởng “mình muốn khám phá các vùng đất mới”, “mình muốn trở thành một nhà văn giỏi”, v.v…

Trong góc nhìn của tôi, tiền bạc chỉ là phương tiện, không phải là mục đích. Dù rằng tôi đã từng gặp một người em có đam mê kiếm tiền. Nhưng không có nghĩa người đó không cần dùng tiền để thực hiện điều mình yêu thích. Nếu bạn chưa thật sự bước qua được giới hạn của đồng tiền thì đồng nghĩa rằng bạn chưa thay đổi thế giới quan của bản thân để tập trung vào chính mình.

Vật chất là thứ rất quan trọng nhưng nó không phải là kẻ nắm vai trò quyết định cuộc chơi. Chính tư tưởng, hay nói đơn giản hơn là sức mạnh tinh thần mới là người giật dây cho vạn vật chuyển động. Và tiền bạc ở đây không chỉ bao gồm những tờ giấy in số, mà còn bao gồm cả những mối quan hệ, môi trường sống, trạng thái sức khỏe. Tất cả chúng là thứ đến sau, là sự hiện thân tương xứng của một ngưỡng tinh thần nhất định.

Thứ bạn đang đầu tư sự chú ý của mình nếu đặt tiền bạc là mục đích chỉ là những cái ngọn cây, là đám cỏ dại không bao giờ được dọn dẹp sạch sẽ. Càng lún sâu vào nơi đó, bạn sẽ càng lãng quên đi phần gốc rễ cơ bản – thứ đẻ ra cái đầm lầy bạn đang đắm mình nhơ nhớp và tưởng rằng nó sạch.

Tôi nói vậy không có nghĩa rằng tiền là thứ bẩn thỉu đáng vứt bỏ, mà là ý tưởng “mình nghèo đói/thiếu thốn” là một thứ RẤT kém giá trị mà bạn không nên sử dụng. Lão Tử đã có câu:

“Watch your thoughts, they become words. Watch your words, they become actions. Watch your actions, they become habit. Watch your habits, they become character. Watch your character, it becomes your destiny.”

(Tạm dịch: Gieo suy nghĩ, gặt lời nói. Gieo lời nói, gặt hành động. Gieo hành động, gặt thói quen. Gieo thói quen, gặt tính cách. Gieo tính cách, gặt số phận.)

Tư tưởng kiến tạo thực tại, nên việc lựa chọn một nền tảng đúng đắn là điều quan trọng mà mỗi người cần làm nếu thật sự mong muốn có được đời sống hạnh phúc. Một khi tư tưởng đã được cố định an bài thì sức mạnh tinh thần của người đó sẽ thổi vào để tạo nên đời sống thông qua sự chú ý được lặp lại thành thói quen. Tức là mỗi lần bạn trì hoãn chuyến đi du lịch vì không đủ tiền, bạn lại một lần khẳng định sự thiếu thốn cá nhân. (Mỗi người sẽ tự biết rằng lúc đó mình có đang đắm chìm trong tư tưởng “bị nghèo” hay không.)

Nếu bạn bảo rằng LÀM SAO mình có thể cất bước chân đi khi không một xu dính túi, thì tôi sẽ hỏi lại rằng TẠI SAO mình không thể cất bước chân đi khi không một xu dính túi?

Điều bạn đang sợ hãi và nghi ngờ là một khả năng bình đẳng với mọi khả năng khác, và nó hoàn toàn có thể xảy ra. Vấn đề là bạn có tin và dám sống nó hay không. Niềm tin ấy sẽ quyết định hướng đi và hành động của bạn, thậm chí quyết định toàn bộ vận mệnh của bạn trên cõi đời này.

Jesus đã nói:

“Phúc cho ai không thấy mà tin.”

Và trong trường hợp bạn đã giam mình trong một lồng tù cố định và chật hẹp về tiền bạc, thì chỉ có duy nhất niềm tin là thứ có thể đập tan ổ khóa và mang bạn đến miền đất mới của sự trù phú. Trong tiếng Anh có cụm từ này tôi rất thích “take a leap of faith” tạm hiểu là “có một cú nhảy niềm tin.” Bằng sự dũng cảm, thậm chí liều lĩnh, bạn mới có thể tung bay qua hố thẳm của sự hồ nghi và sợ hãi.

Cá nhân tôi đã từng thực hiện rất nhiều cú nhảy vọt đó và càng lúc càng thấy nó đúng đắn và cần thiết trong việc chuyển hóa tư tưởng nghèo đói nảy nở trong mình. Nếu muốn đi du lịch, tôi đi ngay; muốn ăn một món ngon, tôi ăn ngay; muốn mua một cái đầm mình ưng ý, tôi mua ngay. Thiếu thì vay tiền, không để mọi chuyện trì hoãn.

Điều kỳ lạ là tôi chưa bao giờ rơi vào cảnh thiếu thốn khi sống thoải mái như vậy. Sau đó luôn có tiền bạc hay các mối quan hệ cung cấp tài chính đổ về hay hỗ trợ mà tôi không cần đòi hỏi. Nếu các bạn đọc bài viết của tôi về Luật hấp dẫn, bạn có thể hiểu rằng trạng thái tinh thần đã quyết định hiện tại tôi được bước chân vào. Chẳng ai có thể bị nghèo túng khi luôn sống trong một ngưỡng lòng sung túc và mãn nguyện.

Tôi thấy mình rất may mắn khi được sinh ra trong gia đình không quá giàu cũng không quá nghèo. Những nhu cầu cơ bản của tôi luôn được đáp ứng đầy đủ nên tôi không coi tiền là cỏ rác, và cũng không coi nó là ông hoàng. Dù gia đình tôi đã từng lâm vào một giai đoạn khó khăn về tài chính, nhưng khi ấy tôi còn quá nhỏ để có thể thấm cái nghèo vào trong tư tưởng. Nên cho tới bây giờ, hầu như tôi sống mà không phải bận lòng nhiều đến chuyện tiền bạc. (Có thể một ngày tôi chỉ còn 2 ngàn đồng trong túi, nhưng tôi lại nhìn đó là một trải nghiệm gì đó rất hay ho.)

Điều này lại càng trở thành một cái đà để vật chất bớt đè gánh nặng lên con đường tôi cất bước. Khi ra trường tôi cũng không có tư duy phải làm việc để kiếm tiền, nên tôi đã bắt tay ngay vào làm những gì mình yêu thích. Và từ đó, những vật chất tương xứng cứ rót vào trong thế giới này khiến tôi càng khẳng định rằng mình không cần phải bận tâm về chuyện tài chính. Nó là một vòng xoáy tích cực.

Có thể chuyện đặt niềm tin vào hành động mà dứt bỏ nỗi lo lắng về tiền là điều khó khăn đối với ai đã mang đậm tư duy “đồng xu là người mở lối.” Nhưng nếu họ muốn thay đổi nó thì không gì là không thể. Ở ngoài kia luôn có muôn vạn những khả năng để ta có thể kén chọn.

Đây là cách phép màu diễn ra khi bạn quyết định làm những thứ chỉ có thể tồn tại bằng niềm tin. Và những sướng vui và kinh ngạc nhận được lúc đó sẽ chỉ càng khiến bạn muốn đắm mình nhiều hơn vào những sáng chói ngỡ ngàng.

Từ “phép màu” kia hoàn toàn là nghĩa đen, và tôi không hề nói quá bất kỳ điều gì ở trong bài viết này. Khi bước chân vào mảnh đất tinh thần, bạn sẽ thấy những điều kì diệu và sống động không tưởng. Nơi đó, tiền bạc không phải để luộc trứng, mà được dùng để điêu khắc những giấc mơ.

“Cuối cùng, khi chúng ta đến được điều mà một cá nhân nói anh ta muốn làm, tôi sẽ nói với anh ta: ‘Hãy làm điều đó và quên tiền đi.’ Bởi vì nếu bạn nói rằng kiếm tiền là quan trọng nhất, bạn sẽ dành suốt cuộc đời chỉ để lãng phí thời gian. Bạn sẽ làm những việc mình không thích để tiếp tục sống. Và tiếp tục làm những việc bạn không thích. ĐIỀU NÀY THẬT NGU NGỐC!” – Alan Watts

📌 [Exclusive][Zen Pencils] Alan Watts – Bạn sẽ làm gì nếu tiền không phải là vướng mắc?

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top