(Bài viết là quan điểm cá nhân của tác giả, các bạn không đồng tình hay có ý kiến phản bác, góp ý thì xin để lại comments phía dưới.)
Ban đầu, con người sống trong thời kỳ đồ đá, sau đó hình thành bộ lạc, nhà nước. Rồi từ đó sinh ra cái để con người quản lý con người, rồi con người lại quay trở lại quản lý họ. Nhưng đó là kết quả của sự phát triển, tiến hóa của con người. Và ta chấp nhận sống trong một khuôn khổ nào đó, do một người hoặc một nhóm người nghĩ ra.
Khi đọc tiểu sử của Barack Obama, Vladimir Putin, hay của Lý Quang Diệu, tôi thấy họ là những người có bộ óc có khả năng xử lý nhiều việc mà hiệu quả đạt được rất to lớn. Họ có khát khao, có lý tưởng và đặc biệt biết làm cho phần đông người hài lòng, có lẽ vậy.
Đi đôi với bộ óc thông minh xuất chúng là sự tiếp xúc với môi trường hoàn hảo để tạo ra phản ứng nhanh nhạy, sáng suốt. Và khi những vị này được đặt đúng chỗ thì hãy xem, con người sống trong đó sẽ được hưởng lợi như thế nào.
Rốt cuộc mọi thứ chúng ta làm đều phải mang lại cái gì đó có lợi cho mọi người hoặc cho chính bản thân hoặc đôi khi là cả hai. Điều đáng tiếc trong lúc những vị trí đó thường ít người đảm đương nổi bởi vì quá áp lực. Làm sao có thể để người rõ ràng là không phù hợp lên làm một việc ảnh hưởng đến nhiều người? Khi họ chỉ nghĩ lợi ích về bản thân thì kết quả theo sau như thế nào thì ai cũng có thể suy đoán ra được.
Tôi thấy chính trị thường đi kèm với phát xít, độc tài. Nếu bạn không thể chấp nhận được điều gì đó thì hãy lên đứng đầu nắm quyền và thay đổi nó. Và lịch sử đã chứng minh như vậy, từ Đức quốc xã đến các chế độ cai trị của Anh ở lục địa Úc hay chế độ cai trị của những người Tây Ban Nha đối với thổ dân bản địa châu Mỹ. Nhưng rồi tất cả chúng đều sụp đổ và bây giờ thế giới đã phẳng rồi, bình đẳng, tự do. Những người đứng đầu các chế độ này đều có bộ óc có thể gọi xuất chúng, cương quyết, dứt khoát và độc tài. Hệ quan điểm của một người chế ngự, kiểm soát rất rất nhiều người. Và điều này không phải là ai cũng có thể làm.
Jonas Jonasson từng nói, mọi người thường không biết họ không phù hợp để làm việc đó, và hiển nhiên vẫn làm. Nhưng họ thường nhận ra hoặc giả vờ không nhận ra hoặc không nhận ra kết quả của mình. Để thay đổi thì chúng ta cũng cần những bộ óc xuất chúng và đó là cả một chặng đường dài.
Cuối cùng, những thứ do con người làm ra quay trở lại phục vụ cho chính con người với thể chế hay phương thức quản lý gì đi nữa. Và dù thế nào thì tự do, hạnh phúc và bình đẳng là những thứ mà con người hướng tới.
Tác giả: boss_01
Biên tập: SUYNGAM.VN