fb_img_1614386208061

Lần đầu trải nghiệm MDMA: Tình yêu đã lấp đầy tôi như thế nào?

Nằm một mình trên gác xép, tôi hít thở thật sâu và chậm không chỉ bằng hai lá phổi của mình mà còn bằng toàn bộ thân thể. Tôi thấy dòng năng lượng bên trong đang đả thông những tắc nghẽn trên từng tế bào. Chúng truyền đi và thoát ra ngoài lòng bàn tay như những làn sóng ánh sáng rung rinh lấp lánh. Những căng thẳng vốn được tích lũy bên trong cơ thể, cảm xúc và tâm trí tôi được một làn hơi ấm đẩy đi giải thoát khiến người tôi dần nóng bừng đổ mồ hôi, còn hai lòng bàn tay thì râm ran tỏa nhiệt.

Đây là lần đầu tiên tôi dùng MDMA, Thần dược Tình yêu, thứ thường được biết đến như Kẹo hay thuốc lắc (theo cách nói của các dân chơi). Nghe từ thuốc lắc có thể bạn sẽ cảm thấy một sự giải trí để thỏa mãn giác quan. Nhưng cá nhân tôi không phải dân chơi, cũng không phải người tìm đến các loại chất với mục đích giải trí. Trong bài viết này, tôi sẽ dùng tên khoa học của chất mình sử dụng là MDMA để giữ được sự tiếp cận trung tính với nó. Ở Mỹ, một số nhà trị liệu đã sử dụng MDMA để giúp hòa giải hôn nhân cho các cặp vợ chồng.

Kể từ vài năm trước tôi đã có một số cú trip nấm và LSD. Thỉnh thoảng tôi có smoke weed nếu có bạn bè yêu mến cho tặng. Các loại chất thức thần này đều giúp giãn nở nhận thức của tôi và trao đến tôi những lời giải đáp tuyệt vời về cách sống một cuộc đời hạnh phúc. Nhưng vì một lý do nào đó, cơ địa, thời điểm hay ơn Trời mà MDMA lại là chất mang đến trải nghiệm giải phóng tôi nhiều nhất. Như người bạn từng nói với tôi là “Hợp thầy hợp thuốc.”

Trước kia, tôi đã từng sống với một sự kháng cự lớn bên trong tâm trí, cảm thấy mình như bị mắc kẹt và gỉ sét ở trái tim. Đã có một khoảng thời gian tôi chống cự lại cả thế giới và chỉ muốn rút lui về cô tịch. Tôi phán xét và khó kết nối với mọi người, rồi dần dần khiến các mối quan hệ trở nên xa cách và khó khăn. Thường trực lúc nào trong tôi cũng cảm thấy một sự nhức nhói và co thắt mà không biết làm sao để thay đổi. Weed, nấm hay acid đều mang đến cho tôi những bài học tinh thần tuyệt vời, nhưng chưa lần nào trong số lần sử dụng chúng, tôi cảm nhận được tình yêu và sự ngọt ngào tuôn chảy. Chỉ cho đến ngày 14 Tháng Giêng vừa rồi tôi mới được Vũ Trụ dẫn tới tình yêu trong một cú trip MDMA.

Trước đó 1 tuần, khi gặp một chuyện rất đau lòng và buồn khổ, tôi đã cầu nguyện God rằng hãy cho tôi được thấy và trải nghiệm sự yêu thương. Tôi đã xin Thiêng Liêng khai mở trái tim cho mình.

Dù nằm yên “thải độc” ở trên gác, tôi vẫn ý thức được rằng năng lượng đang được khai mở và cảm nhận yêu thương đang càng lúc càng rõ rệt. Tôi nhớ về ba mẹ tôi ở quê, phải sống cả đời lam lũ khó nhọc để cho chúng tôi một cuộc sống đầy đủ vật chất. Nhưng họ lại bị cuốn đi phần nào bởi những khổ đau của thế gian. Trước kia, tôi đã từng than trách rằng cha mẹ chưa thức tỉnh nên khiến tôi cũng phải gánh chịu một phần khổ đau. Nhưng lúc trip, tôi chỉ thấy công lao của đấng sinh thành là cao hơn trời bể. Đó là tất cả những gì tuyệt vời nhất mà cha mẹ đã có thể trao cho tôi, mà những sự đòi hỏi ích kỷ của tôi từ chối nhìn thấy. Nhưng khi sự ích kỷ bị xóa nhòa, tôi chỉ muốn nói rằng “Con biết ơn và yêu thương bố mẹ thật nhiều.” Và tôi hiểu rằng mọi chuyện xảy ra đều là hợp lý. Tôi cảm thấy những phán xét và mâu thuẫn với gia đình hoàn toàn tan biến. Nỗi khổ tâm trong tôi được dòng năng lượng mát dịu chữa lành.

Rồi tôi nghe thấy tiếng người yêu tôi đang ngồi chơi cờ với cậu bạn của ảnh ở dưới nhà. Giọng nói của anh ấy sao thật dịu dàng, điềm đạm và trầm ấm. Tôi thấy anh thật hoàn hảo và rạng rỡ dù trong bất kỳ câu nói, hay phản ứng nào của anh. Không như một số ngày tôi sẽ dễ phán xét và đòi hỏi anh phải sống theo cách thế này thế nọ. Nhưng trong tình yêu, sự căng thẳng và kiểm soát hoàn toàn mất dấu. Tôi chỉ muốn tôn vinh anh, muốn ngợi ca những vẻ đẹp tinh thần của anh và khuyến khích anh tiếp tục sống bằng sự say mê, nhiệt huyết và vô tư của mình. Lúc đó, tôi thấy anh như một dòng nước trong veo lấp lánh đang hòa nhã tuôn chảy. Tôi chẳng nỡ lòng nào lại muốn chen ngang vào khung cảnh mỹ lệ ấy.

Cứ như vậy, trong nhận thức của tình yêu, tôi nhớ đến mọi người, mọi gương mặt đã từng đi qua cuộc đời tôi. Những khổ đau, giận dữ hay luyến tiếc đều không còn giữa tôi và họ. Tôi chỉ tha thiết cầu ước rằng tất cả mọi người trên đời đều được thấy tình yêu. Vì “tình yêu là tất cả những gì chúng ta cần.”

Trong phút giây dâng trào ấy, tôi cảm thấy như không chỉ trái tim mình mà cả từng tế bào trên cơ thể đều nở rộ khi bắt gặp hơi ấm của tình yêu. Mọi thứ bung tỏa nhẹ nhàng và đồng loạt như một cánh đồng hoa bắt gặp ánh nắng ấm áp của mặt trời.

Những làn sóng ánh sáng hòa tan những nhức nhối căng thẳng dần đi vào hồi kết. Tôi thấy toàn thân nhẹ tênh và mát mẻ như trút đi mọi độc tố. Hay nói theo một cách khác, tôi thấy như mình vừa được gỡ bỏ hệ điều hành cũ đã hết hạn sử dụng. Chúng là sự ích kỷ, kiểm soát, tham lam và sợ hãi. Như thể tôi được bước sang một thực tại mới của tình yêu và hòa bình. Tất cả những gì tôi cảm thấy là bình an và phúc lạc. Lần đầu tiên, tôi thấy rằng yêu thương là việc dễ nhất trên đời, trong khi trước đó, tôi còn đang khao khát khổ sở để thấy được nó.

Nhưng khi tưởng rằng mọi chuyện đã hoàn toàn kết thúc thì tôi thấy toàn thân mình trở nên mát mẻ và nhẹ nhõm lạ thường. Tôi cất lên giọng nói ngọt ngào, từ tốn và yêu thương từ tận trong lồng ngực. Tôi bước đi dịu dàng khoan thai, làm mọi việc thật chậm rãi nhẹ nhàng mà không cần cố gắng, như thể sự thanh thoát và mềm mại đã ngự trị trong nội tâm tôi. Có một sự biết rõ ràng xuất hiện và nó để tôi hiểu rằng, mình đã tìm lại được vẻ đẹp nữ tính nhờ sự bao phủ và chúc lành của tình yêu. Năng lượng nữ tính này là thứ trước kia tôi đã luôn sống thiếu và cảm thấy cuộc đời mình còi cọc, khắt khe và héo mòn. Nhưng bây giờ, ngược lại, tôi thấy mình được tuôn chảy biết nhường nào với dòng sông của sự trù phú và yên bình.

Tối hôm đó, chúng tôi nhìn sâu vào mắt nhau, nói với nhau những lời biết ơn và yêu thương mà bình thường rất tiết kiệm. Chúng tôi trao tặng nhau những cái ôm thật lâu mà bình thường luôn buông ra vội vã. Chúng tôi nằm nói chuyện với nhau đến tận 4h sáng mà bình thường 10 giờ cả hai đã đi ngủ. Rất chậm rãi, chúng tôi nói về đủ thứ trên đời, từ cách vận hành của Luật Hấp Dẫn cho tới chuyện mua lọ nước muối y tế cho tôi rửa mũi, từ những chuyện buồn phiền của quá khứ cho tới chuyện rằng hai đứa không còn nhớ mình vừa mới nói điều gì với nhau.

Có thể nói MDMA đã góp phần đưa tôi vào nhận thức của tình yêu. Tình yêu ấy đã bù lấp vào những khiếm khuyết và yếu đuối trong tôi để khiến tôi được vẹn đầy. Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu được câu nói: “Chỉ tình yêu và cái chết thay đổi con người.”

Tác giả: Hoàng Mộc Lan

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top