Vuillard từng học về mỹ thuật tại học viện Académie Julian và École des Beaux-Arts nhưng sau đó, ông từ chối sự cứng nhắc của các loại hình nghệ thuật truyền thống và vào năm 1889, ông trở thành người đồng sáng lập phong trào Les Nabis cùng với Pierre Bonnard và Maurice Denis.
Mặc dù Vuillard chưa bao giờ kết hôn nhưng có ba người phụ nữ có ảnh hưởng sâu sắc đến sự nghiệp nghệ thuật của ông bao gồm: Mẹ ông, Misia Natanson và Lucie Hessel. Người phụ nữ thứ tư, Lucie Belin, cũng có một vị trí đáng chú ý trong cuộc đời của Vuillard.
Les Nabis
Nabis có nghĩa là “Nhà tiên tri” trong tiếng Hebrew, được nhà thơ Cazalis đặt cho một nhóm nghệ sĩ với tính cách khác nhau như Bonnard, Vuillard, Denis, Sérusier, Vallotton, Roussel, Ibels, Piot, Verkade và Ripple -Ronai.
Họ là một nhóm họa sĩ tiên phong cho một phong trào nghệ thuật mới phá vỡ các quy tắc nghệ thuật bảo thủ của thời Phục hưng. Họ tìm thấy nguồn cảm hứng trong các tác phẩm của họa sĩ hàng đầu của trào lưu Hậu Ấn tượng, Paul Gauguin và tìm cách kết hợp hài hòa giữa màu sắc và hình thức với cách tiếp cận tự nhiên. Trớ trêu thay trong khoảng một thập kỷ, với sự ra đời của chủ nghĩa Lập thể, Chủ nghĩa vị lai và phong cách trừu tượng ở châu Âu, cách tiếp cận của các nghệ sĩ Nabis lại bị coi là bảo thủ.
Nam nghệ sĩ nhút nhát
Những tác phẩm của Vuillard đã phản bội lại phong thái nhút nhát của ông. Không nghi ngờ gì nữa, tính cách kín đáo của Vuillard được phản ánh trong các họa phẩm của ông. Cảm giác yên bình và tĩnh lặng trong gia đình thể hiện rõ trong cách phối màu và bố cục của bức tranh. Là con trai của một thợ may, Vuillard trược truyền cảm hứng sâu sắc từ các loại vải và các tác phẩm của ông mang lại ấn tượng như một tấm thảm, hoàn chỉnh với đường viền trang trí và lớp phủ mờ.
Bà Vuillard
Vuillard mồ côi cha khi mới 11 tuổi và được mẹ nuôi dưỡng. Cùng với chị gái Marie, Vuillard trải qua thời thơ ấu được bao bọc bởi những người thợ may từ xưởng may váy của mẹ ông ở Paris. Ông sống với bà cho đến cuối đời và bà là chủ đề chính trong nhiều bức tranh của ông.
Mẹ ông mất vào năm 1928 khi ông 60 tuổi. Trong suốt cuộc đời mình, Vuillard chưa từng sống với ai ngoài mẹ. Ông từng thú nhận với một người bạn rằng bà chính là “nàng thơ” của ông. Trên thực tế, bà Vuillard đã xuất hiện trong hơn 500 bức tranh của danh họa trong hình ảnh một góa phụ nhỏ nhắn nhưng kiên cường với búi tóc gọn gàng và những chiếc váy họa tiết đang điều hành một cơ sở may mặc tại Paris mà hai mẹ con cùng điều hành. Bà có mặt trong mọi giai đoạn cuộc đời ông.
Bà hầu như luôn xuất hiện trong tranh của Vuillard bên cạnh những cuộn vải, với công việc may Bạn sẽ phải căng mắt để tìm thấy bà trong hoa văn và màu sắc rực rỡ mà dường như cuốn ra khỏi vải. Trong một bức tranh khác, cô ấy được cho là có thể nhìn thấy trong chiếc áo blouse trắng qua ô cửa, nhưng chỉ có một phiên bản in thạch bản của cảnh đó thực sự xác nhận điều đó. Cảm giác như thể cô ấy luôn ở đó vì họa sĩ; như thể Vuillard không phải chỉ cô ấy.
Trong tranh như thế nào thì trong trong cuộc sống cũng như vậy. Họ cùng nhau làm việc suốt ngày đêm, cùng nhau ăn uống, cùng nhau trải qua những buổi tối trong căn hộ sáng đèn với gia đình và bạn bè thân thiết. Công việc kinh doanh của bà đã hỗ trợ ông, cả về tài chính và là cũng truyền cảm hứng cho ông trong sáng tạo nghệ thuật. Bà ngồi cạnh cửa sổ, hầu như bị khuất dưới hàng mét vật liệu mềm.
Sự bảo trợ của Gia đình Natanson
Sự nghiệp của Vuillard được thúc đẩy bởi sự bảo trợ của chủ ngân hàng lớn người Paris, Adam Natanson. Nhà Natanson là những nhân vật nổi bật trong xã hội Pháp và Vuillard’s đã có được tình bạn cá nhân và sự ngưỡng mộ của con trai Natanson là Thadée và vợ của ông ta là Misia. Thadée là người luôn ủng hộ các nghệ sĩ Nabis và Misia tổ chức một triển lãm nghệ thuật ở Paris. Vuillard đã được mời trải nghiệm lối sống Bohemian kỳ lạ của họ và mối quan hệ này đã giúp người nghệ sĩ trẻ tiếp xúc với xã hội Pháp. Nó dẫn đến khoản hoa hồng đáng kể cho Vuillard cùng với sự quyến rũ đơn phương với nàng Misia Natanson cuốn hút.
Misia Natanson
Misia (1872-1950) là một nghệ sĩ dương cầm người gốc Ba Lan, đồng thời là bạn và là nàng thơ của nhiều nghệ sĩ. Cô cũng xuất hiện trong các thơ ca và thậm chí là văn học và được mệnh danh là nữ hoàng thủ đô Paris, truyền cảm hứng cho các tấm áp phích của Pierre Bonnard and Henri de Toulouse-Lautrec, trong khi nhà văn Marcel Proust lại sử dụng hình tượng của cô để xây dựng một vài nhân vật trong tiểu thuyết của ông.
Là một trong những nhà sáng lập tạp chí tân thời La Revue blanche, Misia chiếm trọn hào quang trong văn hóa xã hội Paris. Gia đình Natanson chào đón rất nhiều họa sĩ, nhà văn, nhà soạn nhạc tân tiến tới căn hộ xa hoa của họ. Các tác phẩm bởi nhóm nghệ sĩ Nabis do Vuillard đồng sáng lập được trưng bày khắp mọi nơi trong căn hộ của họ, và rất nhiều trong số đó được đặt hàng chính bởi vợ chồng Thadée.
Misia cũng cuốn hút các vị khách bởi tư thái lôi cuốn, tính cách độc đáo, bởi lớp trang điểm tinh xảo cùng những chiếc váy cá tính, và ngoài ra bởi những bản dương cầm nhiệt huyết của bà. Rất nhiều nghệ sĩ thật sự mê đắm Misia, không ngoại trừ Edouard Vuillard, người đã có cơ hội chiêm ngưỡng, miêu tả, và khát khao nhưng không bao giờ có được cô.
Misia vấn tiếp tục truyền cảm hứng cho rất nhiều nghệ sĩ bởi vẻ đẹp cùng tính cách và phong thái cuốn hút của bà cho tới thế kỷ 20.
Lucie Hessel
Chẳng bao lâu sau khi mối quan hệ của Vuillard với gia đình Natansons chấm dứt, Vuillard đã quen với nhà sưu tập nghệ thuật giàu có người Thụy Sĩ, Jos Hessel và vợ ông, Lucie. Lucie Hessel có tính cách rạng rỡ và đã trở thành chủ đề của nhiều bức tranh của danh họa trong bốn thập kỷ sau đó. Jos và Lucie trở thành gia đình đại diện cho Vuillard, và Lucie thay thế Misia làm nàng thơ và người bảo trợ của ông. Hai người đã yêu và ở bên nhau cho đến khi ông qua đời vào năm 1940.
Lucie Belin
Vuillard có một thời gian ngắn cặp kè với một nữ diễn viên đầy tham vọng, Lucie Belin. Cô đã xuất hiện trong nhiều bức tranh và ảnh của Vuillard, và sự thân mật của cặp đôi được thể hiện rõ trong bức chân dung của danh họa về Belin. Thật không may, Belin đã không thành công trong sự nghiệp diễn xuất và sau đó lại gặp phải vấn đề sức khỏe. Mặc dù mối quan hệ của họ đã kết thúc khi sức khỏe của cô suy yếu, Vuillard đã kín đáo chu cấp cho Belin cho đến khi cô qua đời.
Những năm cuối đời
Trong những năm sau đó, Vuillard đã chuyển sang một phong cách sáng sủa hơn lấy cảm hứng từ trường phái Ấn tượng. Công việc của ông, tuy nhiên, tiếp tục giữ được chất lượng phẳng của các tác phẩm Nabis. Những thông tin chi tiết về cuộc đời ông được biết đến thông qua việc ghi chép nhật ký tỉ mỉ, một thói quen mà ông tiếp tục duy trì cho đến khi qua đời vào năm 1940. Các tác phẩm của ông được trân trọng như một kiệt tác vô giá của lịch sử nghệ thuật đầu thế kỷ 20 và của phong trào Les Nabis.