b1dffef539306dbe89a812681456a852-1

Mặt tối của những thứ gọi là thú vị

Đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân cuộc sống của mình đang vỡ thành bao nhiêu phần?

Không phải ai cũng có một lối sống đơn giản của việc sáng đi làm 8 tiếng, tối về nghỉ ngơi. Đặt giữa hai cái hộp riêng biệt đó của họ là gia đình, là những sở thích mà đàn ông cố giữ lại từ thời trai trẻ, để cho mệt mỏi của mưu sinh không ám khói lên quá khứ của thanh xuân. Nếu so sánh với lối sống này với một ngày của người trẻ thì hoàn toàn khác biệt. Lúc còn mười mấy, chúng ta đốt cháy tuổi trẻ bằng những đam mê thâu đêm và những đêm thâu nuôi khát vọng bồng bột.

CA390162

Nhiều bạn bè, nhiều mối quan hệ, nhiều mảng miếng của những thành phần xã hội khác nhau; những mục tiêu mới trong sự nghiệp; một cô gái để nâng niu, cắn xé; những ngày nuôi khát vọng vẫn còn từ tuổi trẻ như thể đang tưới nước cho một nhánh cây non chưa có cơ hội lớn. Ngần ấy là đủ để đòi hỏi một người phải giỏi trong việc đa năng. Người ngoài thường coi những thứ cơ hội như thế là thú vị.

Thời đại của tôi sản sinh ra lắm người tài nhưng bất đắc chí. Cũng một phần là bởi thời thế chưa có biến động cho đúng cái tài của họ. Sau một tuổi trẻ chán chê nói về đam mê, những người còn lì lợm giữ lửa thanh xuân rồi cũng đã chuyển những giá trị mình theo đuổi thành một thứ khát vọng nay đã được nhận thức trưởng thành hơn.

Với những con người có một phần sống trên mây như thế, cuộc sống luôn được xé nhỏ ra thành nhiều mảng miếng. Và cũng rất tự nhiên khi không phải phần nào trong cuộc sống như thế cũng liên quan đến nhau.

fcc70486a3f0f9bf128e7c052e904e5a

Họ lởn vởn trong cuộc sống với những cái tôi mang nhiều phương diện, ôm nhiều trăn trở và chẳng mấy lúc được giãi bày. Nếu bạn tồn tại như một cá thể phức tạp thì tự khắc sẽ cô độc, bởi vì chẳng mấy ai có thể dễ dàng nắm bắt những thứ đa tầng được xây dựng từ những trải nghiệm họ chưa từng kinh qua.

Trước đây tôi từng nghĩ rằng mình sẽ yêu một cô gái có khả năng đọc được suy nghĩ của mình. Đến một ngày, tôi dừng việc mong đợi vào ai đó có khả năng đồng cảm với một phần sâu sâu nào đó ở bên trong. Giống như cái hồi trẻ măng đâu đấy, tất cả những thứ tôi tự hào về tuổi trẻ là đam mê với nhạc. Quá khứ xô rồi biến cố đẩy, con người thay đổi, tâm lý trở thành một con người khác thì cũng không thể nghe lại những dòng nhạc cũ mình thích nữa. Đơn giản như chuyện đến một ngày bạn về nhà và phát hiện ổ khóa đã bị thay. Cái nhà rộng của tôi có nhiều ổ khóa đã bị thay như thế.

d52f0eed42ce09edc5d2131326e1f0ac

Một người nghe nhiều nhạc chưa chắc đã là có trí tuệ hay khả năng thẩm âm hơn người, chỉ đơn giản là một người có nhiều quá khứ.

Một người biết cách trân trọng chưa chắc đã là có nhãn quan sâu sắc hay nhạy cảm đặc biệt, chỉ là do đã mất quá nhiều nên biết cách trân trọng.

a011707bbbf893d1dbff5e33851d0756

Đến một ngày tôi không còn nghe được nhạc nữa. Hồi ấy tôi từng nghĩ sau bao nhiêu năm tháng mình cũng đã học được về sự bình yên trong tĩnh lặng. Nhưng một thời gian sau tôi lại nhận ra rằng hóa ra chỉ có bản thân hóa khắc kỷ khi không còn tìm kiếm sự đồng điệu trong cảm xúc.

Đôi khi nhìn rượu long đong trong ly ở một nơi tách biệt với bên tai là những điệu smooth jazz nặng lòng ở đâu đó, uống say mèm rồi lên taxi về nhà là một cảm giác thật tuyệt. Tôi không viết được giữa cuộc sống bận rộn, đó là lí do từng có thời gian Lu biến mất khỏi những bài viết xuất hiện hàng ngày trên Mann up. Tôi nghĩ chúng ta là những phần đúng với bản thân mình nhất khi cô đơn. Tôi cũng chỉ viết những lúc ngồi trong cái phòng rộng ngoác và tối đen như mực của mình.

Còn lại, trong mỗi lúc mà kim đồng hồ chạy, sẽ lại là những cuộc đua không biết nghỉ của những điều mình theo đuổi. Tồn tại trong một thế giới như thế, thứ cứu rỗi duy nhất là không cho phép mình hời hợt với bất kỳ phần nhỏ nào cả.

55298a83e566052f6c983b2e67404ae8

Chẳng có gì sai trong việc viết cuộc đời bằng chi chít những ký ức được viết bằng khoái cảm trên những đường cong của phụ nữ, bằng sự tự hào về những thứ mình đã làm được và nếu nhìn ra xung quanh, nhiều bạn bè giỏi một phần nói lên bạn là một người như thế nào.

Những thứ như thế cũng đều có cái giá đúng mực của chính nó. Sống nghĩa khí với bạn bè, tận tâm trong công việc, hết lòng chiến đấu cho thứ mình coi là hạnh phúc… Tất cả suy cho cùng chỉ là việc một người có vượt qua được sự hèn yếu của bản thân ngày hôm nay hay không.

Một cuộc sống với nhiều mảng miếng, luôn là một cuộc chạy đua nước rút với chính bản thân và cũng luôn thú vị khi dám yêu cuồng sống vội.

8fac1fabac46270b99e05642bd9bb59a

Thế này có lẽ là quá nhiều dòng tự sự cho một sáng thứ Hai. Nhưng tại sao sáng thứ Hai nào các bạn cũng phải đọc những dòng nắn gân để có ý chí làm việc. Hôm nay hãy làm thứ gì đó mới một chút. Tôi vẫn đang giữ bóng đêm mang dư vị của Chủ Nhật.

Không phải dậy sớm đi làm sáng thứ Hai có lẽ cũng là một điều đáng để phấn đấu.

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top