Mỗi người chúng ta đều có một tâm hồn nhạy cảm và thông thái. Tâm hồn ấy là người thầy và người hướng dẫn tuyệt vời. Nhưng thực tế thì không phải ai trong chúng ta cũng nhận ra và lắng nghe người thầy ấy dẫn đường. Vì tâm trí chúng ta quá ồn ào, đã át đi những rung động tinh tế của tâm hồn.
Không thể phủ nhận được rằng có những chuyện diễn ra trong cuộc sống khiến chúng ta bực bội, hoảng loạn và mâu thuẫn. Những sự kiện đó là thứ phản ánh giới hạn của tâm trí, sự bế tắc của con người với tư duy duy lý. Nhưng đó cũng là những khoảnh khắc trực giác lên ngôi, nếu chúng ta cho nó cơ hội. Giống như khi trời chuyển tối, chúng ta không cảm thấy sợ hãi mà ngước mắt lên bầu trời và trông thấy những vì sao đang lấp lánh.
Trong Kinh Thánh có câu nói rằng:
“Khốn cho những kẻ khát mong ngày của Thiên Chúa. Tại sao các người nóng lòng ngóng trông ngày của Thiên Chúa? Ngày đó sẽ là tăm tối, chớ không phải ánh sáng.” (Amos 5:18-20)
Thông thường, những khoảnh khắc đen tối và khó khăn nhất lại chính là giờ phút khải hoàn của con người. Sức nén ép của cuộc sống khiến bản ngã bị vùi dập, vụn vỡ và nín lặng. Đây là một sự kiện quá sức với bản ngã, nhưng nó lại mở tung ra sự tịch mịch và rạng rỡ của dòng nhận thức cao hơn.
Dòng năng lượng ấy không tiếp cận thế giới theo một đường thẳng, mà theo tất cả mọi chiều cùng một lúc. Nó biết đâu là nơi hụt hẫng, đâu là nơi dư thừa, nó biết bù qua sớt lại những gì cần thiết để cái tổng thể trở về trạng thái cân bằng. Hay nói cách khác, nó luôn nhận biết được đáp án của mọi câu đố hóc búa nhất. Vấn đề ở đây không phải là trực giác tài ba đến mức nào. Vì bạn sớm muộn cũng sẽ được chứng kiến. Vấn đề ở đây là bạn có tin tưởng vào sự dẫn dắt của nó hay không, bạn có dũng cảm để cho nó dẫn lối hay không, bạn có nhún mình quy phục hay không. Tất cả chỉ có vậy.
“Trực giác không phải bằng chứng; nó là cái ngược lại với bằng chứng. Ta không phân tích trực giác để thấy một bằng chứng, nhưng bằng trực giác ta thấy được thứ không cần bằng chứng.” – Kurt Godel (tác giả của Định lý Bất Toàn)
19 bài học quan trọng từ Kurt Gödel (tác giả của Định lý Bất Toàn)
Nếu bạn tin, trực giác hiện ra với bạn thông qua một linh cảm, một ấn tượng trong tâm hồn, hoặc thông qua những “dấu vết” trùng hợp lạ kỳ chỉ một mình bạn biết. Nó tràn ngập trong tâm khảm và cho bạn cảm giác về sự an toàn, tin cậy và đúng đắn. Nó không thể được giải thích, chỉ có thể được nhận ra. Giống như viên ngọc Arkenstone, dù bạn chưa từng được mô tả về nó, nhưng một khi bạn nhìn thấy, bạn sẽ nhận ra nó.
Chỉ cần một lần bạn tin tưởng, trực giác sẽ dần sáng rõ và mở rộng với bạn trong mọi nẻo đường của đời sống.
Trong phim Ma Trận, nhân vật Oracle (Nhà tiên tri) đã nói với Neo rằng:
“Bạn không đến đây để đưa ra sự lựa chọn, bạn đã lựa chọn rồi. Bạn ở đây là để cố gắng hiểu tại sao bạn lại lựa chọn như thế.”
Và một trong những cách tốt nhất để trả lời được câu hỏi “tại sao mọi chuyện lại diễn ra như thế này” đó là bước tiếp cùng cuộc đời và lắng nghe sự chỉ dẫn của tâm hồn.
Hãy nhớ rằng tâm hồn ở một đẳng cấp đủ cao để chứng kiến được bức tranh toàn cảnh của cuộc đời bạn. Trên đời này, không có ai khôn ngoan hơn một người biết dựa cậy vào tâm hồn chính mình. Ngoài kia có rất nhiều người thầy tài giỏi để bạn có thể nương theo. Nhưng người thầy giỏi nhất là người khơi dậy được “guru” bên trong chính bạn, là tâm hồn, là trực giác của bạn. Để đi đến đâu, bạn cũng tự tin; đi đến đâu, bạn cũng được dẫn lối.
Vậy nên, trong bất kỳ tình huống nào, dù khó khăn bế tắc ra sao, đừng phán xét, mà hãy lắng nghe; đừng phân tích, mà hãy cảm nhận; đừng chống cự, mà hãy lắng lòng thư giãn. Vì trực giác vẫn đang thì thầm bên trong bạn về lối đi đang nằm ngay dưới chân bạn.
Tác giả: Hòa Taro