hanna-postova-vuuthogxety-unsplash

Khổ đau là sự chọn lọc tự nhiên

Bạn có chịu đựng được buồn đau không? Bạn có vượt qua được nỗi sợ hãi không? Bạn có rút ra bài học từ những trải nghiệm tủi nhục không? Bạn có cai nghiện được cơn giận dữ không? Bạn có trau dồi trí tuệ mỗi ngày để bớt hoang mang về bản chất của chính mình không? Nếu bạn trả lời là “Không” thì khả năng cao sẽ có một kết cục là bạn bị buồn đau nhấn chìm, bị nỗi sợ hãi liên tục chèn ép, bị những cảm giác tội lỗi xấu hổ ăn mòn sức sống, bị những cơn giận dữ thiêu đốt tâm hồn và bị sự mông lung bất an chầu chực nuốt chửng. Theo mình, mọi thứ (có vẻ) khắc nghiệt đang xảy ra là để rèn luyện, thử thách và chọn lọc những cá nhân ưu việt nhất để thừa hưởng và biểu đạt sự sống quý báu. Có thể, đối với bạn trong một khoảnh khắc nào đó, những chuyện tiêu cực và áp lực kia thật là tồi tệ và choáng ngợp. Nhưng dưới con mắt của Tự nhiên, chúng là những bài kiểm tra tuyệt đối xứng đáng và công bằng. Quy luật ở đây là: Bạn bỏ cuộc và phải chịu đựng đớn đau; hoặc bạn đón nhận nó và ngày càng trở nên lớn mạnh.

Trước kia, mình chưa có được ý thức tích cực về những khổ đau và áp lực trong cuộc sống, nên mình thường cảm thấy rất choáng váng và nhụt chí mỗi khi đối diện với một chuyện khó khăn, hoặc một góc tối bên trong chính mình. Lúc đó mình chỉ nghĩ rằng bản thân thật tồi tệ, yếu đuối, và cứ luẩn quẩn mãi với ý tưởng đó mà không biết thoát ra làm sao. Trong khi, lối thoát lại nằm ở ngay bên cạnh. Nó rất đơn giản là luyện tập để chính mình trở nên hoàn thiện và mạnh mẽ hơn. Tất cả chỉ có vậy, một lời giải đáp rất gần gũi và thực tế. Luyện tập, luyện tập và luyện tập.

Theo góc nhìn của mình, một cơn giận dữ cũng giống như một cơn bão tố, một nỗi sợ hãi cũng như một cơn gió lay lắc thật mạnh, sự tủi nhục cũng như một bộ rễ bị sâu bọ đục khoét và sự vô minh cũng như màn đêm đen đầy những điều khó đoán. Còn con người chúng ta thì như một cái cây đứng giữa Thiên nhiên. Nếu chúng ta không đủ can trường và không kịp thích nghi với những điều kiện sống (khắc nghiệt) khác nhau liên tục vờn chuyển, thì chúng ta sẽ bị quật ngã thẳng tay, chẳng chóng thì chầy. Trong góc nhìn đầy xúc cảm của người đời thì việc gặp một khổ đau là một điều gì đó xui xẻo, đáng thương. Nhưng với bậc trí huệ thì đó lại là một điều may mắn và đáng để theo dõi thật sâu, vì họ biết cuộc tôi luyện tinh thần đang được ông Trời tiến hành, và cuộc cân đong nội lực cũng đang được một tay Người thực hiện.

Một cái cây khỏe mạnh không phải là một cái cây được trồng trong nhà kính, mà là một cái cây sống ngoài thiên nhiên, được tiếp xúc với mọi yếu tố “tốt xấu.”

“Thứ đối với mọi chúng sinh là màn đêm thì lại là lúc bừng tỉnh đối với người tự chủ, còn lúc mọi chúng sinh thức giấc lại là màn đêm đối với bậc hiền giả nội quan.” – Sri Krishna, Chí Tôn Ca (2:69)

Vậy nếu đã nhìn những khó khăn và áp lực kia vừa là sự kiểm tra, sự hun thúc tinh thần và vừa là chọn lọc tự nhiên thì bạn có còn cảm thấy bất mãn với cuộc đời nữa không? Bạn còn than trách và đổ lỗi cho hoàn cảnh nữa không? Còn gồng lên để chiến đấu để bảo vệ giới hạn cũ nữa không? Và còn sợ hãi run rẩy trước cuộc đời bất định nữa không? Mình tin chắc rằng câu trả lời sẽ là Không. Vì khi đã nảy nở một thái độ tích cực với những điều mang vẻ ngoài tiêu cực đang diễn ra trong cuộc sống, bạn sẽ có thêm sự sẵn sàng và động lực để trở nên kiên cường và hoàn thiện hơn. Theo mình, sức mạnh đích thực không nằm ở việc kháng cự hay né tránh những tổn thương, mà nằm ở sự sẵn sàng cho mọi thương tổn. Đó là nơi những rào chắn của sự sợ hãi và khiên cưỡng được gỡ bỏ để cho những tiềm năng đích thực được bộc lộ. Theo cách nói của đại thi hào Rumi thì là

“Vết thương là nơi vệt sáng đi vào.”

Vậy bạn thử nghĩ mà xem, trong cuộc Chọn lọc vĩ đại đang diễn ra, bóng tối của những giới hạn run rẩy hay ánh sáng rạng rỡ hân hoan của Tạo hóa sẽ trụ được ở lại?

Trước đây, mình từng tiếp xúc với một số người sợ sai và chưa bao giờ làm được chuyện gì dứt khoát, lúc nào cũng run rẩy, e dè và tự ti. Một số người khác thì luôn thường trực với với những suy nghĩ của tâm lý nạn nhân rằng “thế giới này muốn làm hại tôi, tôi thật bất hạnh biết bao.” Một số người khác nữa thì mãi không quên được những chuyện thất bại trong quá khứ và luôn dằn vặt với nỗi xấu hổ. Điều đáng nói ở đây là mình không thấy mấy ai nảy sinh ý muốn đi ra khỏi những thực tại gò bó và tiêu cực ấy.

Trong khi đó, mình cũng từng biết một số người dám nghĩ dám làm, càng dấn thân quên đi kết quả, họ càng tăng tốc được khả năng học hỏi và nâng cao được kỹ năng, tay nghề. Một số người khác thì chia sẻ thời gian và sức lực để nâng đỡ những người xung quanh. Một số người khác nữa thì luôn lấy những thất bại và vấp ngã đã qua để làm động lực để vươn tới sự toàn thiện và truyền cảm hứng cho những ai ở hoàn cảnh tương tự mà chưa vượt qua được. Họ chính là những cái cây mạnh khỏe vượt qua bão tố khó khăn, trụ lại hiên ngang giữa đời và hiến dâng những giá trị tốt đẹp cho cuộc đời. Họ sẽ là những lực lượng tinh hoa, những người lãnh đạo tinh thần, những nhà phát minh sáng tạo, những người thay đổi cục diện thế giới. Điều đặc biệt ở đây đó là họ đã đều trải qua những quãng thời gian còn yếu kém, non nớt, và bị cuộc đời vùi dập. Nhưng sau tất cả, họ lựa chọn đứng dậy và vươn lên bằng mọi giá, chứ không chọn thoái lui và sa ngã sâu hơn với một lời biện hộ là “tôi gặp phải nghịch cảnh.”

Nói đến đây, mình không thể không kể tới một câu chuyện ẩn dụ trong Kinh Thánh rằng những cái cây đến mùa thu hoạch mà không đơm hoa kết quả thì bị ném cả vào lò lửa. Hoặc những hạt giống xấu mọc xen với hạt giống tốt, đến khi lượm gặt và phân loại, thì những cây xấu cũng bị đem đi thiêu đốt hết.

Càng trải qua thời gian tu tập, mình càng thấy rằng chuyện thanh lọc của Tự nhiên là đều mà con người chúng ta nên ý thức được không chỉ ở mức độ thể chất bên ngoài mà còn là mức độ tinh thần bên trong. Nếu nhìn thật kỹ thì bạn sẽ thấy ông Trời rất công bằng và công minh. Sẽ luôn có những hoàn cảnh, những tình huống hay câu chuyện để làm lộ ra đâu là người yếu và đâu là kẻ mạnh, đâu là phẩm chất thoái hóa cần gỡ bỏ và đâu là phẩm hạnh tiến hóa cần vun vén.

Vậy nên, nếu Tự nhiên đã cất tiếng gọi bằng cách giúp chúng ta nhìn rõ chính mình trong đêm đen thử thách thì tại sao ta còn chưa biết ơn và đón nhận cơ hội tuyệt vời này để có thể trở thành những Người Được Chọn?

Thích nghi hay gánh chịu đau khổ?

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top