Mình đã nhìn thấy người có nhiều tiền bạc nhưng không hạnh phúc, người có con cái đề huề cũng không hạnh phúc, có chức vụ cao cấp trong xã hội cũng không. Mình đã nhìn thấy người sống mãi một nơi không hạnh phúc, người đi du lịch nhiều cũng không. Mình đã nhìn thấy người học sinh không hạnh phúc, người già về hưu cũng không, người sống ở Việt Nam không hạnh phúc, người sống ở nước ngoài cũng không. Mình đã nhìn thấy người bác sĩ không hạnh phúc, người công nhân không hạnh phúc, người giáo viên, người kỹ sư, doanh nhân không hạnh phúc. Mình đã nhìn thấy người làm trong cơ quan không hạnh phúc, người làm việc tự do cũng không. Mình nhìn thấy người ăn chay không hạnh phúc, người ăn mặn cũng không, người sống ở đô thị không hạnh phúc, người sống ở thôn quê cũng không nốt.
Có bao giờ các bạn tự hỏi rằng hạnh phúc chân thực nằm ở nơi đâu? Nó có thật sự liên quan đến số tiền mà chúng ta sở hữu, đến tình trạng hôn nhân của chúng ta, đến số điểm du lịch chúng ta từng đặt chân, nghề nghiệp chúng ta đang làm hay vị trí địa lý chúng ta đang sống?
Rất ít người trong số chúng ta nhận ra rằng hạnh phúc chân thực không nằm ở những đích đến bên ngoài, mà nằm ở một đích duy nhất bên trong. Mỗi người chúng ta đều giống như một cái cây, trước khi có thể bung tỏa cành lá đủ đầy trù phú, nó cần phải cắm rễ thật sâu nơi tâm hồn. Hầu hết những gì chúng ta đang theo đuổi chỉ là hoa lá phần ngọn của đời sống, những biểu lộ vật chất của một ngưỡng nội tâm nhất định. Chúng ta hiếm khi hoặc chưa từng biết chăm chút cho bộ rễ nội tâm trở nên cứng cáp mạnh khỏe. Chúng ta bỏ bê thế giới tâm hồn, để mặc nó yếu ớt què quặt và bị phủ nhận. Đó là lý do con người có xu hướng lao đầu vào kiếm tiền và đánh rơi đạo đức, quan tâm đến những gì người khác nghĩ mà không quan tâm rằng mình nên sử dụng thái độ nào, chạy theo những địa điểm check in mà không biết tận hưởng vẻ đẹp nơi du lịch, yêu ít hơn để trốn tránh sự tổn thương, nghĩ nhiều hơn để hòng kiểm soát tương lai hay những điều chưa được thực chứng.
“Quá dễ để làm một vĩ nhân thời nay. Bởi hầu hết mọi người đều yếu đuối.” – David Goggins
Đến khi nào con người bắt đầu nhận ra rằng những xu hướng sống chạy theo thế giới bên ngoài là một sự lạc hậu lỗi thời thì chúng ta mới có thể bắt đầu tỉnh ngộ. Nói là chạy theo thế giới bên ngoài, nhưng thực ra chúng ta đang chạy trốn những cơn đau của chính mình, chạy trốn việc phải đối diện với tâm hồn, chạy trốn điều tốt đẹp nhất dành cho bản thân. Truyền thông và xã hội đã tẩy não con người rằng giàu sang mới là hạnh phúc, có nhan sắc mới hạnh phúc, có địa vị mới hạnh phúc. Để từ đó, chúng ta tin rằng việc sống với tâm hồn là chuyện hoang đường, chúng ta càng ngày càng trở nên yếu đuối èo uột hơn, sa vào những thói nghiện nhiều hơn, cảm thấy trống rỗng và đau khổ nhiều hơn. Trong khi đó, chẳng ai còn đủ năng lực để nhận ra rằng gắn kết với tâm hồn là cách duy nhất chúng ta chữa lành chính mình và sống một cuộc đời thiên đường.
Nói tóm lại, vấn đề không phải là bạn có giàu hay không, có người yêu hay không, có thông minh không, có biết nhiều thứ trên đời không, vấn đề là bạn có hiểu cuộc chơi hay không, có bắt đầu hành động để sống cùng với tâm hồn của chính mình hay không. Vì hạnh phúc chân thực chính là tâm hồn của bạn.
Tác giả: Hòa Taro
Ảnh minh họa: Johann Siemens/Unsplash