eec716d25d30b140c56daf1d0a4ee2f9-1

Dịch chuyển để lạc, lười, già, và một mình

1. Lạc

Trước mỗi chuyến đi đâu đó, tôi chuẩn bị rất kĩ lưỡng từ những việc giản đơn nhất: kiểm tra thời tiết nơi mình định đi mưa nắng thế nào, khách sạn khu nào phù hợp với mục đích chuyến đi nhất, nên ăn uống những đâu, những điều kiêng kị, các tuyến xe bus tàu điện ngầm, giá taxi, các cảnh báo, các danh lam thắng cảnh, bar sàn… đặc biệt là bản đồ. Tôi định hướng kém, nhớ đường kém, khó phân biệt trái phải, rất giống nhân vật Hibiki trong manga 1/2 Ranma. Tôi cài đặt trong điện thoại các thể loại bản đồ online offline để tránh việc mất thời gian dò hỏi tìm đường. Sau đi du lịch được vài chuyến, tôi phát hiện ra, tôi hiếm khi dùng các ứng dụng bản đồ.

Tôi phát hiện ra một điều, khi đi đến một thành phố nào đó, tôi thích được “lạc”.

eec716d25d30b140c56daf1d0a4ee2f9

Sau khi dành đủ thời gian chán chê mê mỏi làm theo kế hoạch cụ thể đã đề ra, và tạm thấy ổn thấy đủ với những ảnh tự sướng với những check-in cho oai, tôi quyết định mình cần phải lạc. Tôi không muốn gồng mình nữa. Tôi thả lỏng, và lang thang ở những con phố, đâm vào những ngõ ngách, tạt vào một vài hàng ăn chỉ phục vụ cho dân bản địa. Càng đi, càng lạc, tôi càng thấy thích thú khi phát hiện ra những nhỏ nhặt những thú vị những bất ngờ ở những nơi tôi đến. Không nhiều forum du lịch chia sẻ những vui thú cỏn con ấy. Và tôi khoái trá khi phát hiện ra nhiều điều mới mẻ ở những nơi ai cũng đi ai cũng biết. Tôi nghĩ, bạn cũng nên thử lạc một vài lần xem sao?

2. Lười

Đi quanh quẩn châu Á hay những nơi gần gần, tôi thường dành khoảng 6 đến 8 ngày, ở nơi muốn đến vài 3 ngày, rồi đi lê la sang vùng lân cận vài 3 ngày nữa. Cảm giác mình sẽ không phí phạm chuyến đi không phí phạm thời gian. Sau, vì thích “được” lạc, tôi trở nên “lười”, phá vỡ kế hoạch chuyến đi tan tành.

Tôi rất sợ phong cách đi du lịch theo tour ở nhà. Tôi có dịp đi tour 1 lần, hồi tôi “còn trẻ”, lần đầu tiên được xuất ngoại. Ù ù cạc cạc, thôi thì đi tour để người ta lo cho mình từ A đến Z. Tôi đi tour Bangkok, và sợ chết khiếp. Người ta lôi mình đi khắp nơi từ sáng sớm đến tối mịt. Nhiều nơi hay ho mà cũng nhiều nơi dớ dẩn. Đến cuối ngày, mệt phờ người, chả hiểu mình đi những đâu ấn tượng những gì. Tôi hay nói đùa là đi tour đúng là giết chết một cách dã man thú vui du lịch. Đi vài ngày vài thành phố. Thế có đáng nể không!

1b8f9399677a7865296128c03e778406

Giờ, tôi không ham kiểu du lịch thành tích. Tôi thích lười hơn. Tôi sẵn sàng phí phạm cả tuần ở một thành phố. Để lê la ngõ nhỏ, và để bản thân ngấm cái không khí nơi mình đến. Tôi nghĩ, mục đích của du lịch chỉ để mình thảnh thơi nghỉ ngơi và khám phá thôi mà. Tại sao lại phải du lịch kiểu thành tích?

3. Già

Hay lạc, lại lười, chứng tỏ tôi già thật! Tôi có tranh luận với bạn bè là càng trẻ càng nên đi nhiều. Bạn tôi thì nói trẻ thì phải gây dựng gia đình sự nghiệp. Sau này giàu có tha hồ mà đi. Thực ra, tranh cãi cho vui, chứ ai cũng có cái lý riêng của mình. Tôi thì nghĩ khi người ta trẻ, người ta khỏe, đi đâu cũng không thấy ngại không thấy ù lỳ. Đi không biết mệt! Xa gần đều đi tuốt, chứ không phải câu nệ lắm tiền đi châu Âu luôn thể cho nó sướng. Đi gần đi xa đều có cái lợi của nó. Càng đi, bạn càng học hỏi nhiều, càng mở lòng, càng không biết sợ không biết ngại. Những chuyến đi gần giống như những bài tập giúp bạn củng cố nhiều kĩ năng, giúp cho chuyến đi xa của bạn trong tương lai thuận lợi tốt đẹp hơn.

2b31860c27ad6ad798e2fb66d61d36d7

Một lý do nữa tôi nghĩ chúng ta nên đi du lịch khi thân xác chưa già. Đó là sự quyến rũ khi người ta trẻ. Cuộc sống này thế giới này như một bữa tiệc một buổi party lớn. Đi đến đâu là có bạn đồng hành ở đấy. Cùng nhau gặp mặt, chia sẻ mọi lạc thú cuộc sống. Khi bạn trẻ, và bạn hấp dẫn. Đi đến đâu là tỏa ra sự lôi cuốn ở đấy. Cảm giác thế giới này luôn chào đón mình và yêu mình thực sự rất sướng. Đợi đến khi già đến khi bạn giàu có, thì tuổi trẻ của bạn cũng đã xa bạn từ lâu rất lâu rồi.

4. Một mình

Già thì thường nếm trải cảm giác đơn côi một mình. Mẹ tôi nói tôi vừa cầu toàn vừa độc tài vừa ích kỉ. Tôi thấy tôi độc lập. Có người bên cạnh cũng vui, không có ai cũng chẳng sao cả. Tôi không có khái niệm teen teen kiểu tự kỉ. Nhất là khi đi du lịch. Tôi từng đi du lịch một mình khá nhiều lần. Và thấy đi một mình cũng có cái nhẩn nha riêng của nó. Rất hay. Đó là mình không bị bó buộc hay không phải chiều theo quá nhiều ý kiến khác nhau. Như tôi đã nói, thế giới này chả bao giờ cô độc. Cô độc là do bản thân mình thôi. Tôi đi đến đâu kết bạn ở đấy. Rất may, bạn đúng nghĩa, không lừa lọc gian trá gì cả.

4746dfcd4fe080f77a86796c965f974c

Tuy nhiên, nói vậy thôi, chứ chả ai muốn một mình mãi cả. Chuyến đi vui cũng là chuyến đi không một mình. Chuyến đi tốt đẹp còn là chuyến đi của những sát cánh. Vậy nên, thỉnh thoảng tôi cũng đổi vị, du lịch cùng gia đình hay cùng vài ba người bạn thân thiết. Du lịch vây thấy bớt “hư”, đấm ấm hẳn, và nhiều niềm vui.

Chúc bạn đọc Mann up có một mùa hè đủ vị lạc, lười, già, và nếu có thể, thì hãy thử một mình!

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top