Thiếu thời của chúng ta, ai rồi cũng sẽ giữ một người, ai rồi cũng sẽ yêu một người bất chấp dù cho biết bản thân là sai, là ngu ngốc mù quáng, là đang đau đến thấu cùng, nhưng vẫn chọn đau một lần để được nhìn thấy họ, đi bên lề cuộc đời họ, như một người bạn đường!
- Review sách Đôi khi muốn có ai đó ở cạnh bên
- Review sách Những Ngày Vỡ Đôi – Xanh Lam
- Review sách Hay Là Hạnh Phúc Trừ Mình Ra
Thanh xuân của chúng ta, ai cũng đã đôi lần giữ cho mình một người “bất khả xâm phạm”, để mãi những năm về sau dù có thương ai đi nữa thì người ấy vẫn nghiễm nhiên chiếm một vị trí quan trọng trong lòng mình. Đó là một người chẳng thuộc về ta, chẳng là của ta nhưng ta luôn đau lòng vì họ! Một người, mà dù cho mình có trăm phương nghìn kế, có bạc đầu suy tính, có dùng cả nhiệt thành của tuổi trẻ để mong có được họ thì vẫn bất lực. Vậy mà kêu buông bỏ đi, đau đủ rồi, nhưng vẫn nhất nhất không buông!
Tư vị tình yêu nhưng một cơn nghiện khiến ta say mê, đắm chìm vào trong đấy. Là cơn mê không lối thoát, mà thật ra cũng chẳng ai muốn tìm cho mình lối ra. Nhưng kết quả của cơn nghiện là gì? Là khi ta không còn nó nữa, những nỗi đau dần dần ăn mòn lẫn tinh thần và cơ thể. Nó dày vò, nó hành hạ từng ngày. Nhưng mấy ai đủ tỉnh táo để rời khỏi nó khi tình yêu đã quá sâu đậm.
Cho những ngày không nhau mà vẫn đau khắc khoải những mối tình đơn phương, có lẽ khi người ta không thể có nhau là khi người ta đau nhất, chứ không phải có nhau rồi mới lạc mất nhau. Cuốn sách như những trang tâm sự của một người trẻ đang yêu, tình yêu ấy chỉ luôn âm thầm lặng lẽ, họ hạnh phúc mình mỉm cười, họ buồn bã mình đau đớn. Hỏi thế gian tình là gì mà lại khiến người ta đau đến thế.
Giới thiệu về tác giả
Trí – một tác giả trẻ, sách của anh mang hơi hướng thanh xuân tuy nhiên đó là những lần vấp ngã, trải nghiệm. Đó là tình yêu tuổi thanh xuân, là những khó khăn, trở ngại khi chập chững bước vào đời.
Anh thả hồ vào từng con chữ, để cảm xúc của bản thân tung hoành trong từng trang sách. Chính điều đấy đã khiến độc giả bao lần phải tự ngẫm nghĩ về cuộc sống, về cách yêu của họ.
Những quyển sách đã được Trí phát hành:
Tự thương mình sau những tháng năm thương người (2016)
Ngày người thương một người thương khác (2016)
Nghe nói anh muốn chia tay
Trả cho anh tự do trả cho em bình yên
…
Cảm nhận về sách
Cho những ngày không nhau mà vẫn đau là một quyển nhật ký ghi chép lại tất cả những cảm xúc buồn, vui, hạnh phúc, bất lực… Của những tháng ngày thanh xuân ám màu hơi thở tuổi trẻ
Phần 1: Thanh Xuân Cuối Cùng Bên Anh
Trong tình yêu, con người ta thường không minh bạch. Họ chẳng biết được hay đúng hơn họ không muốn biết cái gì mình nên giữ và cái gì nên buông. Họ cứ mãi cố chấp níu kéo những thứ không thuộc về mình, nhất nhất không buông tay. Để rồi khi kết thúc họ vẫn là người chịu nhiều thương tổn.
Phần 2: Thương Một Người Không Thương Ta
Trong tình yêu, luôn có những người khiến ta không biết nên trách hay là thương. Đó là những người đơn phương hay những người cô đơn trong chính chuyện tình cảm của mình.
Họ ôm mình với những giấc mơ mà họ tự cho là xa xỉ, chịu đựng những thứ cảm xúc mà đáng ra học không cần nhận lấy. Phải, đơn phương mà. Họ chính là tự nguyện.
Tự nguyện để cảm xúc của bản thân bị đối phương bóp nát.
Tự nguyện nhung nhớ mỗi đêm
Tự nguyện nhìn người ta tay trong tay hạnh phúc, còn mình thì nước mắt nóng hổi lăn dài.
Sau cùng, bởi vì họ đã tự nguyện.
Phần 3: Cảm Ơn Anh Đã Buông Tay em
Chia tay – điều mà ai từng yêu cũng sẽ từng một hoặc nhiều lần trải qua. Nhưng mỗi người một câu chuyện. Mỗi người một cảm xúc. Có thể bạn cảm thấy giải thoát sau khi chia tay, có người lại như bị gông xích kiềm lại.
Có ai đã từng bi lụy chưa? Từng mù quáng, cố chấp với một người dù cả hai đã không còn là gì của nhau nữa?
Người ta sau khi chia tay đã tìm cho mình một cuộc sống mới, còn bạn? Bạn lại giấu mình trong đống ký ức xưa cũ hỗn tạp. Rồi để cuối cùng khi trải qua nhiều thứ, bạn vẫn chưa tìm được nơi chốn bình yên.
Phần 4: Cho Những Nhớ Thương Ta Không Thể Quên
Chia tay nhưng không bi lụy, không mù quáng. Chia tay rồi, những ký ức xưa trở thành kỷ niệm. Ta không đi cùng nhau quá lâu, nhưng ta đồng hành cùng nhau trên từng nẻo đường.
Họ không quên những cái ôm ấm áp, những nụ hôn thoáng qua, những lần đỏ mắt… Song, tất cả cũng chỉ là ki niệm. Cuối cùng, họ không mong lần nữa thành đôi, chỉ mong đối phương một đời an nhiên hạnh phúc.
Những trích dẫn hay của sách
Em hay xem đi xem lại những dòng tin nhắn anh gửi, những cuộc nói chuyện của hai chúng ta phải với những giây phút bên anh trò chuyện cùng anh phải đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Chỉ cần đó là anh, hay từng giây từng phút trôi qua em đều cảm thấy vui vẻ.
Chỉ mong 1 ngày anh nhận ra sự chân thành này mà cho em 1 cơ hội được gần anh, cho anh một cơ hội yêu thêm một ai nữa.
Đối với anh phải Có Lẽ Sài Gòn là một nơi rất quan trọng và lưu giữ vô vàn kỷ niệm. Sài Gòn có người anh từng thương. Giống như em phải anh thương một người đang hít thở bầu không khí rộng lớn nơi đây.
Chỉ là không hiểu trong ngần ấy năm thiếu thời, mình đã từng đủ mạnh mẽ đến thế để có thể vượt qua bao nhiêu biến cố trong đời, đó chính là phải quên 1 người. Mình không học cách quên mà là phải quên. Vì chẳng thể có lựa chọn nào khác
Lời cuối tôi chỉ ước nếu hai chúng ta có là duyên nợ thì đến 1 lúc mình lại trở về bên nhau. Còn hiện tại tôi chỉ mong chúng ta quay trở về xuất phát điểm là bạn. Nhưng với tôi tôi sẽ xem là người tri kỷ.
Lời kết
Sau bao lần giông bão, nơi em cần tìm về là chốn bình yên.
Hãy tha thứ để giải thoát cho mình, chọn buông tay nếu không thể giữ. Bởi sau cùng, sự an yên xuất phát từ sự tha thứ và chấp nhận.
Hãy cứ yêu vì chúng ta vẫn còn trẻ. Nhưng hãy buông bỏ khi em đã không thể giữ.
Review chi tiết bởi Nth Bảo Ngọc