night-photograph-2183637_1280

Chí Tôn Ca – Kẻ tội lỗi nhất cũng được cứu rỗi và đạt tới tri thức siêu việt

“Thậm chí, nếu ngươi là kẻ tội lỗi nhất trong những kẻ phạm tội , khi bước lên con thuyền tri thức siêu việt, ngươi có thể vượt qua bể khổ.” — Krishna

Trước khi tôi được đọc những lời thông tuệ này của Krishna trong Chí Tôn Ca, thì đối với một đứa trẻ sống trong không khí của tôn giáo, từ các lễ nghi đến cuốn sách đầu tiên tôi đọc là Kinh Thánh. Trong vô số buổi lễ Chúa Nhật, đoạn Cựu Ước thuộc sách tiên tri Ezekiel liên tục được trích dẫn lại Thiên Chúa phán rằng:

“Nếu kẻ gian ác bỏ đàng gian ác nó đã đi, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ được sống. Nếu nó suy nghĩ và từ bỏ mọi tội ác nó đã phạm, nó sẽ sống chớ không phải chết.

Nếu kẻ gian ác ăn năn sám hối mọi tội nó đã phạm, tuân giữ mọi giới răn của Ta, và thực thi công bình chính trực, nó sẽ sống chớ không phải chết. Ta sẽ không nhớ lại mọi tội ác nó đã phạm. Nó sẽ sống nhờ việc công chính mà nó đã thực hành!”

Chính Phật Thích Ca cũng đã thu nhận một kẻ giết 999 người là Angulimala (Ương-quật-ma-la). Sau này kẻ sát nhân đã trở thành một tôn giả. Có một bài kệ thuật lại câu chuyện ác nghiệp cũng trở thành thiện nghiệp này.

“Tội từ tâm khởi đem tâm sám
Tâm đã diệt rồi tội liền tiêu
Tội tiêu tâm diệt thảy đều không
Thế mới thật là chân sám hối.”

Tôi không quan trọng vấn đề Thánh Kinh nào có trước, Thánh Kinh nào có sau, chỉ quan tâm đến sự thông tuệ của Trí tuệ siêu việt khi nhấn mạnh rằng con đường để hợp nhất với Đấng Chí Tôn không loại trừ bất cứ một ai, từ một đứa trẻ trong sáng đến kẻ phạm phải đại tội nhất. Tôi thấm thía những lời của Krishna nói về “Đại Ngã vốn ở khắp nơi, ẩn tàng trong tất cả sự vật. Brahman có trong tất cả vạn vật.” Không một mà cũng không hai vì “Vạn pháp là vô biên, vạn sự là hư không.” Từ những cái cao thượng nhất đến những điều thấp hèn nhất đều là biểu hiện của Đấng Tối Cao.

Giám mục Anthanasius thành Alexandria cũng tin rằng sự hiệp nhất giữa con người và Thiên Chúa – Brahman và viết lại những dòng chữ từ thế kỉ thứ 4 đến bây giờ vẫn làm dựng tóc gáy của nhiều tín hữu

“Chúng ta cũng có thể trở thành Chúa. Chính bản chất con người của Chúa Jesus đã cho phép những con người tầm thường như chúng ta được đến gần Chúa và hợp nhất với Ngài. Được trở thành một phần của Ngài, để cùng gia nhập vào cõi linh thiêng. Sự giao hoà này được gọi là hợp nhất với Chúa.”

Đối với Chí Tôn Ca qua lời nói của Krishna, không có gì thấp hèn để đạt tới Trí tuệ siêu việt và hoà nhập vào với Đại Ngã. Ajuna buồn bã và có ý định buông bỏ khi nhìn sang chiến tuyến bên kia là người thầy, anh em, họ hàng với mình. Người chiến binh này tự hỏi rằng cho dù có dành chiến thắng trong cuộc chiến này thì cái giá phải trả rằng liệu có đáng? Ajuna đã rơi vào ma trận của nhị nguyên khi phân cái này và cái kia, cái tốt và xấu, thiện và ác…

Ajuna lúc đó đã không còn tự chủ nữa, những gì đang làm cho Ajuna chuẩn bị buông xuôi là do sức mạnh của tâm ngã dụ dộ và suýt chút nữa Ajuna trở nạn nhân của chính mình nếu như không có thánh thần bên cạnh.

Krishna đã ở bên cạnh và chỉ rõ cho Ajuna thấy sai biệt của mình trong nhận thức khi để cái ngã dẫn dắt người chiến binh này. Krishna chỉ bảo Ajuna “Hãy bình thản làm tròn bổn phận của mình sau khi dứt bỏ mọi ý nghĩ về thắng hay bại. Sự bình thản này được gọi là yoga.” Ajuna được chỉ bảo hãy hành động và đừng mong cầu kết quả, dù hành động đó đã được nhìn nhận thế nào hay kết quả sẽ ra sao và đừng đồng hoá kết quả với nguyên nhân.

Không tìm kiếm hành động nhưng cũng không từ chối khi nó xảy ra. Phải biết bình thản, không bị phân tâm trong mọi việc, thất bại hay thành công cũng như vậy. Đó là sự phục vụ tận tuỵ và chính là Karma Yoga – con đường dẫn đến Tri thức siêu việt mà Krishna đã chỉ cho Ajuna thấy khi bước ra khỏi vô minh.

“Nhưng khi con người có được tri thức, ánh sáng của nó sẽ xua tan bóng tối vô minh và hé lộ bản chất thực sự của vạn vật, tựa ánh dương soi rọi muôn loài buổi bình minh.”

Krishna nói với Ajuna rằng thông qua Karma Yoga, bất cứ kẻ tội lỗi hay hèn mọn nào đều có thể đến tới trạng thái siêu việt. Sẽ ý thức rằng mọi thứ đến và đi, vô phân biệt và đập tan nhị nguyên, mọi con đường đều một con đường, Brahman cũng chính là mình và mình chính là Brahman. Vậy nên dù là Ajuna, bạn hay tôi thì hãy hành động mà đừng hỏi về nguyên nhân, đừng chối từ khi nó đến. Luôn giữ tâm mình thảnh thơi trước mọi việc lướt, thăng trầm trong cuộc sống. Sự an nhiên tự tại, không truy cầu hay mong muốn điều gì sẽ dẫn tới Trí tuệ siêu việt, là con đường và là sự sống dẫn tới Chúa hay Brahman hoặc bất cứ ai vì tất cả đều chỉ là Một.

“Arjuna ơi, Ta là Linh Hồn Tối Cao ngự ở trong tim tất cả chúng sinh. Ta là khởi đầu, là khoảng giữa và kết thúc của vạn vật” là những gì Krishna kết luận về bản thân mình. Điều này cũng tương tự như trong Kinh Thánh, Sách Khải Huyền Thiên Chúa nói rằng “Ta là Alpha và Omega, là Khởi đầu và cũng là Kết thúc.”

Năm 2016, startup mà tôi là người sáng lập phải dừng lại trong tiếc nuối và những mâu thuẫn nhỏ. Công ty phần mềm tôi đang làm song song với công việc khởi nghiệp của mình cũng đóng cửa vì giám đốc chuyển vốn kinh doanh mảng khác. Tôi nhìn nhận những việc không may xảy ra với mình lúc đó theo cái nhìn của nhị nguyên – Không chấp nhận mọi chuyện tồi tệ như cách tôi nghĩ về việc nếu khởi nghiệp thành công. Tôi luôn tự hỏi mình rằng startup được tạo nên bởi những con người tốt nhất, một ý tưởng tuyệt vời và gần như cũng đã đi đúng hướng mà tại sao lại vẫn phải dừng lại trong thất bại.

Tôi từ chối rất nhiều công việc khác liên quan đến công nghệ, xây dựng nội dung hay marketing để hoàn thiện những gì mình đang thiếu. Tôi vùi đầu trong sách, không chỉ sách về công nghệ, tiền điện tử mà cả kinh Phật, Thần học Cơ Đốc, Osho, Krishnamusti, Thiền quán của Suzuki, Thích Nhất Hạnh, triết học Khắc Kỷ. Càng đọc tôi nhận ra rằng những tri thức rất quý báu nhưng vẫn chưa phải là khởi đầu cho tri thức thực sự. Tôi tìm đến nhưng cuốn sách lâu đời hơn rất nhiều cả Kinh Thánh hay kinh sách của Phật Thích Ca – Những tri thức của Ấn Độ được truyền lại quá Áo nghĩa Thư, Kinh Vệ Đà, sử thi Mahabrahta và Chí Tôn Ca được đề cập trong đó.

Cuối cùng tôi đã tìm kiếm được thứ mà mình muốn. Nhưng cái tôi tim thấy lại không giúp ích gì cho công việc khởi nghiệp. Thay vì thế lại là mảnh ghép cuối cùng mà lại hoà hợp đến kì lạ trong triết học và tôn giáo của mình dù tôi không phải một Hindu. Tôi tìm được cách để sống tốt hơn, hiểu biết về hành động của bản thân hơn, hiểu ra được chính mình kiến tạo ra thực tại của mình. Tôi cũng chính là Brahma và Brahman luôn ở trong tôi.

“Tại sao ta phải lắng nghe trái tim mình nhỉ?”
“Bởi vì trái tim cậu ở đâu thì kho báu cậu tìm cũng ở đó.”

Tôi đọc cuốn Nhà giả kim từ rất lâu và rồi đến tận lúc đó, tôi đã nhận ra mình cũng đã có một cuộc hành trình đi tìm thuật luyện kim cho chính mình. Chúa đã để dân Do Thái lang thang trong hoang mạc suốt bốn mươi năm chỉ vì đó là một dân dễ thay đổi và sẵn sàng quỳ xuống thờ phụng một con bò vàng khi mới gặp khó khăn. Tôi cũng mất thời gian để tìm kiếm chính mình, một phần qua Chí Tôn Ca, qua từng lời nói của Krishna chỉ dẫn cho Ajuna. Người chiến binh vĩ đại nhất cũng có những lúc tuyệt vọng, nhưng chính trong sự tuyệt vọng sẽ xuất hiện hi vọng.

“Nếu ngươi luôn nghĩ đến Ta thì nhờ ân huệ của Ta, ngươi sẽ vượt qua mọi trở ngại cuộc sống bị đặt định. Nếu vì ngụy ngã mà ngươi chẳng hành động với ý thức ấy và chẳng nghe lời Ta thì ngươi sẽ hủy hoại chính mình.”

Kẻ tội lỗi nhất cũng sẽ được cứu rỗi và đạt tới tri thức siêu việt.
Ai bền chí đến cùng kẻ đó mới được cứu rỗi.

Cuối cùng, để kết thúc bài viết, xin trích lại bài thơ bất tử của William Blake.

“Nhìn vũ trụ trong một hạt cát
Và thiên đường trong một cành hoa hoang dại
Nắm giữ vô tận trong lòng bàn tay
Và vĩnh cửu trong phút giây.”

Tác giả: Đức Nhân

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top