Có một người bạn, cách đây không lâu, đã nhắn tin cho tôi để cảm ơn về những bài tôi đã từng viết về God. Bạn ấy cũng chia sẻ rằng những điều kỳ diệu đang diễn ra trong cuộc sống của bạn ấy, và rằng những thông điệp về sự quy phục hay cầu nguyện là điều thật sự có ý nghĩa với bạn. Chưa kể, bạn ấy cũng nói rằng chất lượng cuộc sống của bản thân được nâng cao rõ rệt, những khúc mắc đều dần được gỡ giải. Bạn lấy lại được cân bằng trong những lúc căng thẳng nhất và đồng thời được chứng kiến những sự đồng nhịp (synchronicity) diễn ra liên tục xung quanh. Tôi nghe chuyện mà cũng thấy mừng cho người bạn và có thêm nguồn cảm hứng để tiếp tục viết bài viết này, về chủ đề cầu nguyện.
Trước đó mấy ngày khi nghe người bạn chia sẻ câu chuyện, tôi cũng đã từng gợi ý cho một người em về việc cầu nguyện Chúa khi em đang rơi vào sự bế tắc lớn trong cuộc sống. Tôi bảo rằng Chúa ở đây không hẳn là Chúa Jesus, mà ta hiểu rộng hơn đó là Vũ Trụ, là ông Trời. Hãy tập hướng lòng về đó nhiều nhất có thể, đều đặn mỗi ngày. Và người em cũng lắng nghe theo để thực tập. Có thể sau một khoảng thời gian nữa, tôi sẽ được nghe sự phản hồi trải nghiệm ấy như thế nào.
Có thể một số bạn sẽ cảm thấy không đồng tình với ý tưởng cầu nguyện để cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp hơn. Bạn sẽ đặt câu hỏi rằng tại sao con người có chân có tay, có đầu óc, mắt mũi đầy đủ cả mà không ráng tự thân vận động, tự tìm cách để giải quyết vấn đề. Tại sao cứ gặp chuyện gì, dù chỉ là bé xíu thôi cũng phải cầu Trời khấn Phật như vậy? Cầu nguyện để mình dựa dẫm, yếu đuối, nhu nhược hơn sao?
Nếu có ai đó nói như vậy hoặc mang suy nghĩ như vậy thì tôi có thể chắc chắn đến 99,99% là người đó chưa bao giờ cầu nguyện thành tâm trong đời, hoặc chí ít là cầu nguyện với một mục đích chính đáng. Cá nhân tôi trước kia từng sống như kẻ vô thần, không coi ông bà tổ tiên, Thần Phật, Thượng Đế là gì đáng kể. Tôi chỉ biết dựa vào sức mình, lúc nào cũng loay hoay tự xoay sở mọi chuyện một mình. Điều này thể hiện sự khó nhọc vất vả một phần, nhưng điều đáng bàn ở trạng thái này đó là tôi đã vô tình củng cố tâm trí cao ngạo, không thể nhún nhường học hỏi. Với tôi, một người mang tư tưởng không biết khiêm nhường, không biết đến những năng lực vượt ngoài bản thân là một người không có cơ hội tiến hóa. Đây là một sự thiệt thòi to lớn.
>> Tôi đã từng là một người vô thần
Những ai chưa cầu nguyện bao giờ có thể nghĩ rằng việc này làm con người trở nên hèn nhát, yếu đuối. Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Chính bản thân tôi đã trải nghiệm những điều mầu nhiệm của việc cầu nguyện God, các thiên thần, và ông bà tổ tiên. Bất kỳ ai tôi tin rằng giỏi hơn mình thì tôi nhớ đến để gợi nhắc năng lượng và ân phước từ người đó. Trái tim tôi thổn thức rung động và tâm hồn tôi được trao cho một sức mạnh dạt dào.
Trước kia, có những lúc gặp chuyện bế tắc mâu thuẫn, tôi cảm thấy rất rối bời bất lực không biết làm sao. Vì không biết cầu nguyện, tôi đã thường ngồi khóc ở một chỗ, hoặc đập phá đồ đạc, rồi chịu đựng cái đầu của mình bị đau nhức liên hồi. Nhưng bây giờ mỗi khi rơi vào những thử thách, tôi biết rằng mình luôn được che chở và dẫn dắt. Tôi dần loại đi khỏi bản thân thói quen cường điệu hóa, bi kịch hóa mọi thứ. Nếu chưa tìm ra câu trả lời ngay trong lúc đó, tôi biết rằng đó chỉ đơn giản là dấu hiệu báo rằng mình cần chờ đợi thêm. Trong tôi luôn có một niềm tin không thể lay chuyển rằng mọi chuyện sẽ được giải quyết, và mọi câu hỏi sẽ được trả lời, chẳng sớm thì muộn. Bây giờ tôi chưa nhìn ra đáp án thì có thể đáp án sẽ đến vào một thời điểm khác. Tôi không còn bị đóng khuôn tâm trí mình vào một điểm nào đó cố định, mà biết mở rộng lòng mình để lắng nghe những dấu hiệu hay sự dẫn dắt mềm dẻo từ Vũ trụ. Thường thì, mọi chuyện luôn được sắp đặt gọn gàng trở lại theo những cách rất mầu nhiệm và thông minh đến tuyệt vời. Nếu bạn không tin thì bạn sẽ không thể cầu nguyện được, và cũng không thể được thấy những phép màu này.
>> Thượng Đế đã lo liệu tất cả
Cầu nguyện là dựa dẫm vào Thượng Đế ư? Đúng là vậy, nhưng đây là sự dựa dẫm cần thiết và thể hiện trí tuệ của một người. Vì có những chuyện chúng ta không thể giải quyết được nếu vẫn ở trong tầm nhận thức con người. Chúng ta cần cái gì đó vượt trội hơn thế, cái gì đó nằm ngoài cuộc chơi và đang ung dung tự tại điều khiển thời cuộc. Còn nếu dựa dẫm theo kiểu bản thân không làm gì nữa, việc gì đến cũng thoái thác và mượn cớ “Vũ trụ sẽ giúp” thì tôi nghĩ đây là khả năng vô lý không thể xảy ra. Vì biếng nhác, ỷ nại không phải là tần số sẽ xuất hiện ở những người mang lòng sùng kính đích thực. Vì năng lượng sùng kính luôn đi kèm với những điều cao đẹp khác như sức mạnh, sự nhiệt huyết, dũng cảm và sự cống hiến, hy sinh. Một người biếng nhác, tham lam thì chẳng bao giờ còn chừa chút phần linh hồn nào để dâng cho Thượng Đế, vì tất cả những gì anh ta quan tâm là sự thoải mái dễ chịu của chính bản thân mình. Trong cuộc đời này, những cầu nguyện thành tâm và thống thiết nhất nếu không đến từ những tín đồ, thì hẳn sẽ đến từ những người đang ở vũng lầy của đau đớn và tuyệt vọng, những người đang khao khát một nguồn năng lượng vĩ đại để bứt phá khỏi sự giới hạn.
Trong Ấn Độ giáo có nói về một (trong 4) con đường để đi đến sự giải thoát đó là Bhakti Yoga (con đường sùng kính). Ở đây, cầu nguyện là một trong những cách thể hiện của phương thức này. Khi một người lắng lòng để hòa nhập vào Thiêng Liêng, bản ngã của anh ta dần bị xóa nhòa, hoặc trở nên thiện lành. Anh ta được nhấc lên khỏi thực tại vượt ngoài thực tại bế tắc anh ta đang sống. Anh ta được tới gần hơn với những rung động thanh cao. Cầu nguyện là một con đường tuyệt vời cho sức mạnh được trao truyền, cho cảm hứng được lưu thông và cho niềm hy vọng được thắp sáng.
Khi nói về trải nghiệm cá nhân, tôi chỉ chia sẻ rằng tôi không cầu nguyện cho bản thân vật chất vinh hoa gì. Những điều tôi khao khát nhất là các giá trị tâm hồn, là phẩm hạnh con người. Tôi thường cầu nguyện Thượng Đế ban cho tôi trí tuệ để phân biệt mọi sự đúng sai, cho tôi sự rộng lượng, tình yêu, sự dũng cảm và tâm hồn trù phú. Đôi khi, tôi cũng cầu nguyện để được hiểu rõ hơn về một sự kiện nào đó, để học một bài học trong cuộc đời, hay tìm ra cách giải quyết một vấn đề đang bế tắc. Và lần nào cũng vậy, lời khẩn cầu của tôi đều được đáp ứng một cách rõ ràng và mãnh liệt. Ngoài ra, sự đáp ứng tuyệt vời của Thượng Đế cũng dành cho những lời cầu nguyện khi tôi dành cho người khác. Khi thấy ai đó lâm họa nạn, theo một cách tự nhiên, tôi cầu God cứu giúp họ vì bản thân tôi cũng không biết giúp họ kiểu gì. Thì sau đó, tôi thấy người đó được trợ giúp theo một cách mà tôi không hề ngờ tới.
Sau những lần cầu nguyện và tương tác với Thiêng Liêng, tôi đã hiểu ra được rằng mọi lời thỉnh cầu của một tín đồ thành tâm sẽ luôn được Thượng Đế đáp ứng, như một đứa con ngoan cầu xin cha mẹ ban cho một điều lành, thì chẳng cha mẹ nào lại có thể từ chối. Không nhất thiết là bạn phải xin một điều gì cụ thể thì mới là cầu nguyện. Đôi khi, nó chỉ đơn giản là nhớ về những điều vĩ đại hơn trong tâm khảm. Rồi sức mạnh và thương yêu sẽ tự động được luân chuyển và dâng trào.
Tôi để ý thấy người nào có xu hướng sống chủ yếu dựa vào tình cảm, cảm xúc thì sẽ khó tương thích lúc ban đầu với con đường thiền định hay minh triết (nghiên cứu các nguyên lý tâm linh.) Nhưng không sao cả, việc cầu nguyện vẫn còn đó, và nó có thể là con đường phù hợp và chắp cánh cho tâm hồn người đó. Nó đơn giản, gần gũi, mang tính gắn kết yêu thương và có thể thực hành bất kỳ lúc nào. Đồng thời, nó cũng mở ra những câu chuyện mầu nhiệm, để người đó được thưởng thức cùng với tâm hồn đang rung động thiêng liêng.
Vậy nên, nếu bạn đang cầu nguyện, hãy tiếp tục thực hành. Nếu bạn chưa từng cầu nguyện, hãy thử bắt đầu với tất cả sự thành tâm và đức tin của mình. Vì bạn có quyền được trải nghiệm thế giới trong khi truy cầu hạnh phúc. Và hơn cả, những sự diệu kỳ vẫn luôn ở đây để chờ đợi khoảnh khắc bạn tiến vào.
Tác giả: Vũ Thanh Hòa