avenger-endgame

Avengers: Endgame – Câu chuyện cổ tích viết lại

Những ngày qua, cụm từ “Endgame” như thể được hóa phép thần thông mà lan tràn khắp mọi nơi. Uy tín của Avengers mạnh tới nỗi lão Google cũng ăn theo không hề nhẹ bằng cách tạo hiệu ứng Găng tay vô cực khiến tan biến một nửa các kết quả tìm kiếm trên trang chủ. Bạn cứ search từ khóa “infinity gauntlet” và click chuột là sẽ được tham dự vào thực tại có gã khổng lồ Thanos cùng những cái búng tay hay nắm tay mang quyền lực tối cao ở đó. Có lẽ, hiện tượng siêu anh hùng này sẽ được đi vào lịch sử điện ảnh của nhân loại vì nó quá ngầu.

photo_2019-04-27_14-04-52

Mới ra mắt được vài ngày nhưng siêu bom tấn Avengers: Endgame đã hốt hàng trăm triệu bạc tại nhiều phòng vé trên thế giới và vẫn đang tiếp tục làm mưa làm gió tại những nơi này. Tại Việt Nam, những người ở Hà Nội hay Sài Gòn không chỉ phát sốt với thời tiết nóng nực, mà còn phát sốt với sự hấp dẫn bỏng lửa của Endgame khi người ta đã nói về nó ra rả trước khi bộ phim chính thức ra mắt và chửi nhau om tỏi trên mạng xã hội khi có kẻ nào đó ngông cuồng hoặc ngu ngốc spoil nội dung.

Nếu có thể spoil cái gì của phim thì chắc là Batman và Superman không tham dự cảnh nào cả. Bộ phim có quá nhiều bất ngờ xứng đáng được giữ kín vì tình yêu thương với những người anh em khán giả khác. Kịch tính không? Có. Hoành tráng không? Có. Xoắn não không? Có luôn. Nói chung là đáng đồng tiền bát gạo.

Nhưng khi đặt EndgameInfinity War lên một bàn cân thì ta bắt đầu thấy có nhiều điều để nói. Cá nhân tôi thích phần trước đó hơn. Nó mang kết cấu của một câu chuyện cổ tích với cốt truyện rất đơn giản và có sự cộng hưởng của những lớp tương đồng, khi Thanos lần lượt truy lùng các viên đá và người ta chống cự sợ hãi. Còn ở phần kết thúc này, tôi thấy nó như một sự viết lại câu chuyện cổ tích ấy, cố tìm một khe hở để lật ngược ván bài, sự đồng nhịp bị phân tán.

Tất nhiên, tôi không phủ nhận sự đầu tư trí lực của tác giả cho cú lội ngược dòng này nhưng sự quá tính toán làm cho Endgame mất nhiều thời gian để diễn đạt nội dung hơn và tính cảm xúc không được đầu tư sâu để tạo ra rung động tròn vẹn cho người xem. Ở phần thứ nhất, tôi phải bật khóc ở trong rạp, và nước mắt chảy ròng ròng trên suốt đoạn đường từ đó về nhà. Chưa bao giờ tôi được xem một sản phẩm điện ảnh nào gây chấn động đến vậy. Nhưng với Endgame, tôi không nhỏ một giọt nước mắt nào, rơm rớm cũng không, thậm chí nửa đầu phim tôi còn suýt ngủ gật.

Và chính bởi phải tính toán quá nhiều các biến cố mà bộ phim xuất hiện những chi tiết bị bỏ lửng hoặc gây bối rối cho người xem – không hiểu nó đến từ đâu, và nó sẽ ra sao. Why? Why? Why? Đầu tôi cứ reo lên như vậy không ít lần trong quá trình xem phim, và cảm giác đó không hề dễ chịu.

Dù trong Endgame có rất nhiều đoạn sâu lắng, cảm động, nhưng những bồi hồi đã bị đốt đi từ trước khi tôi phải tư duy về các tuyến truyện phức tạp và phải liên tục gợi nhớ về vị trí và chức năng của mỗi nhân vật. (Biệt đội siêu anh hùng đâu có ít người.)

Nếu phần Infinity War là một sự hiệp nhất, cộng hưởng, đồng bộ hóa, thì Endgame đập vỡ sự đồng bộ đó và tìm kiếm một kẽ hở để gây dựng và trụ vững ý nghĩa mới của mình. Nó có màu sắc của Inception, của Star Wars, và The Lord of The Rings. Tôi thấy nó bị tạp, và không có sự độc đáo sánh ngang tầm Infinity War. Với tôi, Engame chỉ là một câu chuyện cổ tích được viết lại.

Điểm cộng của phim không nằm ở cấu trúc – thứ tôi quan tâm đầu tiên, nhưng nó nằm ở tính bất ngờ ở các tình tiết. Đúng với tinh thần tôi được chứng kiến của đa số phim Mỹ thành công từ trước đến nay, Endgame đẩy diễn biến đến các điểm cực đỉnh, quẫn bách, tuyệt vọng, dập tắt mọi ý tưởng của người xem, khiến họ tối đen khu vực vận hành phân tích của não bộ. Để rồi từ đó, Endgame bật ra những pha mở khóa ngoạn mục, làm tâm trí khán giả được sáng bừng sung sướng. Chỉ có những bộ phim lớn mới dám thực hiện những ý tưởng điên rồ như vậy, và chúng chắc chắn đáng giá bạc tỷ.

Có nhiều sự thay đổi của các nhân vật trong phim, tất nhiên các bạn xem thì sẽ biết cụ thể, nhưng cá nhân tôi thấy nó có sự gượng ép của tác giả để hòng có được sự đầy đủ và đa dạng về nội dung mà bỏ qua khả năng hợp lý của nó.

Ngoài ra phim kéo dài với thời lượng 3 tiếng, tôi thấy có thể rút gọn hơn những phần hội thoại dài dòng. Còn với các tình tiết hài hước trong phim thì không phải quá xuất sắc, vì đây không phải phim hài. Nhưng nó cũng đủ để người ta bật cười. Tôi đánh giá sự hài hước ở đây đã thành công.

brie-larson-as-carol-danvers-in-captain-marvel-cx

Một nhân vật tôi chưa biết có xuất hiện trong phim và trong trailer là Đại úy Marvel Carol Danvers. Sau khi về nhà xem phim về cổ và quay lại với nội dung Engame, tôi chợt thấy cô ta chưa được thể hiện hết sức mạnh khổng lồ của mình. Không chỉ Carol, mà một vài những siêu anh hùng khác đột nhiên bị lu mờ thậm chí bị dìm hàng trong phần hồi kết này.

(Tiện đây cũng nói luôn rằng bạn nào chưa biết hết các nhân vật siêu anh hùng của Marvel thì cũng sẽ khó theo dõi diễn biến và nội dung phim hơn, sẽ khó cảm thấy hay ở mức tối đa được.)

Tác giả vẫn hướng tới diễn đạt chủ đề chính là tình yêu và sự hy sinh, nhưng cách thể hiện cái ác và sự đấu tranh tâm lý của nhân vật phản diện ở Engame không sắc nét như phần đầu tiên, nói thẳng ra là Thanos – người đứng ở cán cân bóng tối bị xem nhẹ và kém tập trung hơn. Ở đây, những người tốt được lên ngôi, và ta không quá khó đoán những xu hướng hành động nhân văn của họ. Nhưng cá nhân tôi thấy những cái tốt đó cũng không đủ sâu vì cái xấu được gây dựng hời hợt. Nếu ở phần một, Thanos là nhân vật gây nhiều tranh cãi nhất, làm dấy lên cả những làn sóng xúc cảm phẫn nộ hoặc ngưỡng mộ cuồn cuộn của người xem, thì ở phần hai này, tôi thấy ông ta bị nhạt. Đó như một bước thụt lùi, một cú hẫng.

AppropriateAggressiveCanary_poster.0

Về hình thức, âm nhạc và cảnh quay của Endgame hùng tráng miễn bàn, ngồi dưới xem ta cũng đủ tròn mắt choáng váng và ngỡ ngàng với trí tưởng tượng của những người làm phim. Endgame thừa sức trở thành một định nghĩa chuẩn mực về sự quảng đại và hào hùng.

Nhưng nói tóm lại, nếu Avengers: Infinity War lấy được điểm 10 trọn vẹn của tôi thì Endgame chỉ được 8.5 – nó như một câu chuyện cổ tích viết lại.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top