Trên con đường tìm kiếm hạnh phúc, tôi thấy nó hiện diện ở mọi nơi. Hạnh phúc trong từng ánh mắt trao nhau, từng cái nắm tay, từng nụ cười của những con người đi ngang qua phố… Hạnh phúc như ánh nắng len lỏi, soi sáng tất cả mọi người, nhưng đâu đó vẫn còn những kẻ sót lại trong bóng tối, chẳng thể nào tìm được lối ra. Người ta gọi đó là những kẻ đứng bên lề của yêu thương, những kẻ (tạm thời) bị hạnh phúc chối từ.
- Review Sách Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo
- Review sách Một Khẽ Chạm Tay – Lâm Moon
- Review sách Nhật Ký Biết Ơn – Đặng Trầm
Vài nét về tác giả
Huỳnh Thắng, một tác giả mới nhưng lại được rất nhiều người yêu sách ủng hộ và đón nhận. Tự nhận xét mình là một chàng trai chỉ thích viết lách linh tinh. Tuy vậy, cái linh tinh của anh lại có cái hay và độc đáo, làm cho người đọc nhìn thấy được bản thân mình trong đó. “Hay là hạnh phúc trừ mình ra” là cuốn sách thứ hai được xuất bản vào năm 2019 sau “Đừng để cô ấy cô đơn”
Tổng quan về cuốn sách
Cuốn sách là những lời tâm sự của tác giả được giải bày trong 196 trang. Bìa sách màu vàng rất nổi bật với hình chú mèo ngồi bên cửa sổ có lẽ thể hiện được cảm giác cô đơn, lẻ loi của tác giả trong thế giới xung quanh. Cuốn sách cũng dành tặng cho chính cõi lòng đã và đang đổ nát của tác giả và một người anh thương nhưng chẳng thể nào đi chung đường, cả sau này vẫn chỉ là người dưng. Và nó cũng là lời thức tỉnh cho các bạn trẻ: “Thanh xuân vốn rất đẹp, hãy hành động và trải nghiệm, đừng ngủ vùi.”
Cảm nhận về cuốn sách
Bằng ngòi bút giản dị, mà tinh tế, Huỳnh Thắng đã giúp chúng ta nhận ra một vài điều nhỏ nhặt mà ta vô tình lướt qua. Cầm cuốn sách này trên tay, ta thấy đâu đâu cũng là miên man nỗi buồn. Đến một lúc nào đó, chúng ta lại lớn lên và trưởng thành, mà càng lớn lại càng cô đơn. Dẫu biết rõ nỗi buồn của mình xuất phát từ đâu để tìm cách xoa dịu, nhưng chẳng hiểu sao càng cố thoát ra lại càng đi sâu. Chúng ta cố đeo lên chiếc mặt nạ để che bớt ưu phiền, nhưng như thế cũng chưa chắc đã thôi ám ảnh và giày vò trái tim của ta.
Ai cũng có một góc nhỏ tâm tư. Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta sẽ cảm thấy mình thật cô đơn và lạc lõng. Những lúc ấy, nước mắt chúng ta chợt ra và bị cuốn vào vòng xoáy của hoài niệm. Ta nhận ra rằng trong quá khứ đã vô tình đánh mất một vài thứ, để rồi bây giờ cứ mãi luyến tiếc, nhớ thương. Thanh xuân vốn dĩ là để bỏ lỡ. Thực tế rằng chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều. Có thể đó chỉ là một khoảnh khắc, một phút giây trôi qua mà mình chưa hề trân trọng, sau này mới biết là bỏ lỡ cả đời. Không ai có thể chiến thắng được sự trôi chảy của thời gian, thời gian là vô hạn mà đời người là hữu hạn. Hãy trân trọng từng phút giây hiện tại mà ta sống để mai sau, mai sau nữa ta không nuối tiếc về những gì đã qua.
Nhưng nỗi buồn của những người trưởng thành lại chỉ biết cất giấu vào sâu thẳm trong tâm hồn. Chúng ta không còn là những đứa trẻ con, buồn là khóc, vui là cười. Lớn lên rồi, ta nhận ra có những điều không nhất thiết phải nói ra, mà cũng không có ai toàn tâm toàn ý để nghe ta giải bày.
Nhìn chung sẽ phải học cách một mình nếm trải một vài thứ dù chẳng hề dễ chịu. Nghĩ cũng hơi nhói lòng rồi lại tự hỏi, “Hay là hạnh phúc trừ mình ra” nên mới thấy miên man đều là nỗi buồn.
Tôi rất thích một câu nói của Huỳnh Thắng: Rồi chúng ta sẽ trưởng thành theo cách của riêng mình. Không phải cứ chịu đựng nhiều nỗi đau thì con người sẽ trở nên yếu đuối vô cùng tận. Yếu đuối chỉ là một phần nhỏ trong tâm can của con người mà thôi, quan trọng là ai sẽ kiểm soát điều đó tốt hơn ai.” Bởi thế, hãy biết tự điều chỉnh cuộc đời mà chúng ta đang sống. Một cuộc đời. Chỉ một cuộc đời này của bạn mà thôi.
Một số trích dẫn hay
Tôi không nói yêu đương là chuyện mất thì giờ. Nhưng thay vì chưa biết cách làm sao để yêu một người thì hãy tập trung cho việc sống để ngày mai có thể làm được nhiều điều có ích hơn đi.
Ai rồi cũng mong tìm được cho mình một bến bờ yên bình, để cõi lòng đang dần nát tan này neo đậu lại. Không muốn bơi đi thật xa để những con sóng lại đánh dạt vào bờ, chỉ muốn yên ổn sống những ngày bình yên, tự do.
Chúng ta muốn học cách sống để hạnh phúc thì trước tiên phải dám đối diện với khổ đau trong cuộc sống này trước đã.
Lời kết
Tôi luôn muốn tìm cho mình một cuốn sách nào đó để thích hợp với tâm trạng đang trong quá trình trưởng thành. Và rồi tôi bắt gặp được cuốn sách nhỏ này, để tâm hồn mình được neo đậu sau những gì mệt mỏi, khó khăn trong quá trình ấy. Hay là hạnh phúc trừ mình ra sẽ là người bạn đồng hành nhỏ của mỗi người trên con đường mà ta đã chọn.
Rất vui vì mọi người đã đọc bài chia sẻ của mình về “Hay là hạnh phúc trừ mình ra.” Thân ái.
Review bởi Đặng Vũ Quỳnh Như