Nếu một ngày của chúng ta trôi qua đầy nhẹ nhàng mà tôi xin phép dùng hai từ “lửng lơ” để thể hiện rõ ràng hơn. Cái cảm giác như thể bạn đang bồng bềnh không vui cũng không hẳn là buồn. Những ngày ấy, tôi bảo đảm sách của Hi Trần là một lựa chọn vô cùng thích hợp cho bạn và tôi. Đặc biệt là quyển sách mà tôi sắp nói đến sau đây: Đôi khi muốn có ai đó cạnh bên.
- Review Sách Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo
- Hờn Cả Thế Giới – Chung Sống Với Thế Giới Này Bằng Cách Ghét Nó
- Review sách “Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu?” của Rosie Nguyễn
Đôi nét về quyển sách và ý kiến riêng của độc giả
Đôi khi muốn có ai đó cạnh bên là một tập truyện ngắn, thuộc thể loại tản văn. Được xuất bản bởi Nhà xuất bản Văn học, giá bìa 76.000đ có thể nói không quá cao cho một quyển sách có nội dung chất lượng và “bề ngoài” nên thơ như vậy. Đôi lời của bản thân nhà văn nhắn nhủ trong quyển sách: 20 tuổi. Tên thật là Tiến. Chỉ muốn đi, đi vào rừng làm một cái cây, đi thật xa bờ, làm mưa rơi trên biển, hoặc chỉ cần ra vườn, nằm trong quả táo làm một con sâu. Hi Trần là một người trẻ, một con người sống đơn giản nhưng không vì thế tâm hồn khô khan, suy nghĩ chưa trải sự đời. Xuyên suốt quyển sách này, tuy là những câu truyện ngắn nhưng không mang giọng kể mà là khơi gợi, từng câu chữ, đoạn đối thoại chỉ dùng câu từ đơn giản nhưng thấm thía và khơi lên cho người đọc những cảm xúc rất lạ.
Cái xúc lạ mà Hi Trần mang đến cho độc giả chắc chắn sẽ không trùng lặp với bất kì một cây bút nào trước đó mà bạn từng đọc. Không phải ngôn tình sến sẩm, ủy mị mà là những câu chuyện của người trẻ về tình yêu và cuộc đời, Hi Trần vừa tản mạn vừa đúc kết những bài học vô cùng giá trị mà chút nữa đây tôi sẽ cho bạn cùng cảm nhận những câu từ đơn giản mà sâu lắng ấy.
Có thể một trong những lý do khiến người đọc có cảm giác mới mẹ, một chút man mác, một chút sâu lắng và một chút hụt hẫng khi đọc Đôi khi muốn có ai đó cạnh bên là do một phần cách viết, văn phong, của nhà văn trẻ này. Hi Trần có một chút nghiêng về miêu tả cảnh vật, bối cảnh xung quanh câu truyện và nhân vật của mình. Điều đó đã góp phần làm nên thành công của Hi Trần. Ví dụ như trong câu chuyện đầu tiên, Hi Trần mang đến một Sài Gòn thu nhỏ, một Sài Gòn lãng mạn vào những năm chín mươi của thế kỷ trước. “Ở thị trấn, nhà bạn nằm sâu giữa một khu ven sông phức tạp nhất nhì…Quận 4, gõ nhiêu thôi Google sẽ lập tức gợi ý thêm hai từ “giang hồ” phía sau. Tôi từng nghe một người già tặc lưỡi, nói thấy vậy chứ quận Tư còn nhiều Sài Gòn nhất đó con…Bạn ấy ở căn hộ tầng 4, nhỏ nhất, giá thuê rẻ nhất chung cư. Phòng khách ban ngày nhiều ánh sáng, có cái bàn gỗ rất thấp để ngồi bệt, một kệ CD và hai thùng loa treo cao”.
Hi Trần là một người trẻ, các câu chuyện của bạn đưa vào từng trang sách không phải văn phong của ngôn tình mà là những câu truyện tình yêu của người trẻ, có thành và cũng có tan vỡ, có hụt hẫng. “Tuổi trẻ ấy, thật buồn cười. Đi qua bao nhiêu ngọn núi, con sông, cũng không mệt. Vậy mà có lúc mới đi qua một người thì đa chùn chân.”
Trích dẫn hay từ Đôi khi muốn có ai đó cạnh bên
Còn trẻ tụi mình cứ đi, qua hết sông dài biển mặn, rừng sâu. Để những lúc ngồi lại nghỉ chân giữa chặng, mình sẽ nhận ra những điều và những kẻ mình yêu như sông, như biển, như ngày.
Chúng ta không chết nếu không yêu, không thương. Nhưng không yêu, không thương thì cũng chẳng phải là sống.
Người ta nói yêu là hy sinh. Vậy hi sinh là gì? Là nhường cho nó nửa lon coca trong quán ốc cay quá cay. Là ráng ngồi vươn vai thẳng lưng che nắng che bụi cho nó khi chạy xe trên đường. Là dọn đống ói say rượu của nó cùng không thấy ghê thấy gớm. Là nhỏ xíu vậy thôi, không cần gì to bự cả đâu.
Chúng ta là những tinh cầu nhỏ. Cô đơn đến nỗi, biết chạm vào một tinh cầu khác là sẽ vỡ tan thì cũng bằng lòng. Vì ít ra ta còn tạo được một âm vang trong vũ trụ vĩnh cửu, chứ không mãi mãi lặng thinh.
We found love, in a hopeless place (Tạm dịch: Chúng ta tìm tình yêu, ở một nơi không còn hy vọng). Phải chăng đó là sự lì lợm mà người ta vẫn thường nói rằng cứ kiên trì, bền bỉ với những thứ mình thích, chí ít cuối cùng ngoài tổn thương thì cũng có một lần cố gắng.
Lời kết
Nếu một ngày của bạn cũng như tôi, nếu bạn muốn tâm hồn mình trở về thực tại đầy khó khăn này, thoát khỏi cảm xúc lửng lơ không rõ ràng. Vậy thì hãy bắt đầu từ những câu chữ của Hi Trần. Có mơ mộng nhưng cũng có những lần hụt hẫng đến đau thắt con tim. Cứ như người mình thương lại không thương mình, cứ như hai người có cảm tình với nhau nhưng vì một lý do nào đó mà chúng ta phải hy sinh để đối phương được hạnh phúc. Tất cả là định mệnh, là số phận và duyên nợ của hai con người.
Vậy nên “Đôi khi muốn có ai đó cạnh bên” là một quyển sách dành cho người trẻ và cho những người có tâm hồn mộng mơ nhưng cũng rất thực tế!
Review bởi Thể Hồng