Tôi yêu các món ăn và đã từng có ước mơ rằng mình sẽ đi du lịch vòng quanh thế giới bằng kinh khí cầu và thưởng thức tất cả những đặc sản nơi mình đặt chân. Dựa vào nguồn cảm hứng ấy, trong bài viết này, tôi sẽ đề cập đến chuyện ăn uống. Cụ thể, tôi sẽ không nói đến thực phẩm sạch hay các chế độ ăn kiêng, mà nói đến một ý tưởng rằng: Cuộc đời là bữa tiệc buffet.
Bạn hãy ngồi lại một phút và thử tưởng tượng về điều này. Tất cả mọi thứ xung quanh bạn, tất cả mọi thứ bạn có thể tiếp xúc và ý thức, chúng đều là các món ăn. Hãy cố gắng tưởng tượng rằng bạn được Thượng Đế mời đến một bữa tiệc thịnh soạn và choáng ngợp với đồ ăn trải dàn khắp tầm mắt. Thậm chí, chúng chất ngập đến tận lỗ mũi, là không khí bạn hít thở; chúng đầy dưới chân, là mặt đất bạn bước đi, chúng đầy bên vành tai, là các âm thanh bạn nghe thấy, chúng phủ khắp thân thể, là áo quần bạn đang mang; chúng đầy trong lồng ngực, là những xúc cảm bồi hồi; chúng ngập trong tâm trí, là những suy nghĩ, lý tưởng hay các gu thời trang và hình mẫu người yêu,… Hãy nhìn xem, đồ ăn la liệt ở tất cả mọi nơi. Bạn đang ở trong một bữa tiệc hoành tráng nhất có thể tưởng tượng trong đời.
Chưa hết, các món ăn được trưng ra, như đã nói, không phải đồ thiu thối cặn bã, mà luôn luôn mới mẻ và sống động. Ví dụ, cái cây đằng sau vườn, nó luôn lớn lên và đơm hoa. Thời tiết xung quanh cũng xoay vần, lúc mưa lúc nắng. Mây trên trời cũng chẳng bao giờ đơn điệu, nào là xám đen, nào là hồng phấn, lúc thanh mảnh, lúc cuộn trào. Rồi những món tâm tư bên trong bạn cũng liên tục được làm mới trong từng khoảnh khắc, nào là buồn khổ, nào là phấn khích, vui vẻ, hồi hộp, u sầu; nào là suy nghĩ về chuyện trả tiền nhà cuối tháng, nghĩ về một lời ngợi khen của người xung quanh, nghĩ về chuyện ngày mai ăn gì, nghĩ về lúc mình đẻ được đứa con thứ bốn. Hãy nhìn xem, bữa tiệc cuộc đời này mới sống động và tươi mới làm sao. Như một buổi buffet với vô hạn món, chúng được đặt trên một dây chuyền chuyển động để có thể đảm bảo rằng bạn luôn được tiếp xúc với một món mới tinh, không bao giờ trùng lặp.
Bạn vẫn đang tưởng tượng như những gì tôi đang mô tả chứ? Tốt lắm. Mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó. Các món ăn được bày biện công phu la liệt khắp nơi đến từng chi tiết nhỏ. Chúng chỉ chờ đợi được bạn đánh chén, hoặc đơn giản hơn là được bạn chú ý. Từ ngay gần trước mắt hay xa tận chân trời, chúng cũng kêu gọi bạn rằng “Xin chào, tôi ở đây này, hãy ăn tôi đi, hãy nuốt một miếng tôi đi!” Mọi thứ đều muốn cuốn hút sự chú ý của bạn. Bạn check điện thoại 51 lần 1 ngày, bạn cáu gắt với người hàng xóm 3 phen hàng tháng, bạn cười 10 lượt với những meme hài trong vòng chưa đầy 1 tiếng lướt web, bạn nghĩ về ví tiền của mình 7 lần mỗi tối,…
Chúng ta cứ tưởng rằng được đặt vào trong một bữa tiệc buffet với đồ ăn ngập tràn thì ai cũng vui sướng. Nhưng không hề. Lòng tham và sự mất tự chủ khiến bạn buộc bản thân phải ăn hết tất cả mọi thứ trong một lúc, khiến bạn phải gắp thật nhiều, nuốt thật nhanh, khiến bạn phải đưa mắt tìm kiếm các món mới để không bị bỏ lỡ, thậm chí khiến bạn phải trốn chạy khỏi bữa tiệc thịnh soạn ấy để lấy lại sức lực. Bữa tiệc Thượng Đế mời bạn đến trở thành một gánh nặng, nó đã biến thành một sự tra tấn năng lực hấp thu của bạn. Cuộc đời dâng lên một món mất ví tiền, bạn nuốt không trôi, bạn nôn ói ra những sự bất mãn và tiếc nuối. Rồi nó lại trao cho một món máy bay trì hoãn, bạn không tài nào nuốt nổi, bạn lại mửa ra một sự cáu giận và bực bội. Bữa tiệc này có vẻ như quá tải so với bạn.
Bạn đã nghĩ rằng mình cần phải là người chiến thắng, mình cần phải ăn hết tất cả mọi thứ. Xã hội đã dạy bạn như thế, luôn phải là người thành công, người mạnh mẽ, người xuất sắc, người thông minh, người đứng đầu. Nhưng không ai dạy bạn rằng bạn không nhất thiết phải là như vậy, hoặc chưa cần là như vậy ngay lúc này. Bạn có thể nhấm nháp các món đồ được dâng lên, bất kể chúng có hương vị lạ lẫm và kỳ dị thế nào. Bạn có thể thưởng thức chúng trong khả năng của mình. Cắn một miếng nhỏ và xem xét mùi vị. Nếu không thích, bạn không cần phải nuốt chúng. Nhiều khi, bạn chưa kịp nếm xong món đó thì chính nó đã biến đổi trong miệng bạn rồi. Vậy làm sao một người với mục tiêu ăn hết tất cả lại có thể chịu đựng nổi sự liên hoàn của thức ăn?
Trong khi, một người sống với mục tiêu chỉ nếm thử hoặc ăn dần tùy theo sức lực, lại chẳng hề thấy chút áp lực nào.
Nếu việc chạy bộ vào 6h sáng là quá khó để thực hiện, bạn có thể giảm nó xuống còn là thức dậy vào 6h sáng và đeo giày. Nếu việc đọc 100 trang sách trong 1 ngày là quá khó, bạn có thể giảm nó xuống còn 1 trang 1 ngày. Nếu việc chấp nhận lời nói của người khác là quá khó, bạn có thể giảm nó xuống là chỉ đơn thuần lắng nghe. Cũng như vậy, với các món ăn trong bữa tiệc cuộc đời, bạn không nhất thiết phải nuốt hết tất cả. Mọi thứ mời gọi và lôi cuốn bạn, nhưng không ép bạn phải tham gia. Bạn muốn thưởng thức món nào là tùy ý, bạn muốn dành bao nhiêu sự chú ý cho chúng là tự nguyện, miễn sao bạn còn nhớ rằng mình là người có quyền lựa chọn, mình là khách mời.
Với thái độ ấy, bạn hãy nhìn xem, không phải một điềm gở, mà là một tin mừng, rằng bạn đang hiện diện ngay giữa một bữa tiệc thơm ngon thịnh soạn. Thậm chí bạn có thể ngủ gật ở đó nếu muốn mà không lo bữa tiệc ấy sẽ tan rã. Khi thức giấc, chỉ cần với nhẹ tay, bạn đã chạm vào một cái bánh kem nhỏ. Chiếc bánh đó thật hoàn hảo, thật tuyệt vời làm sao. Bạn tận hưởng nó vì bạn biết rằng mình không nhất thiết phải ăn những món còn lại vẫn đang chờ đợi. Bạn nhấm nháp nó vì bạn biết rằng mình không nhất thiết phải nuốt chửng. Bạn không hề có áp lực về thành tích, bạn không hề lo sợ về mất mát, bạn không bị hối thúc, không bị xao động, không bị phân tâm. Giữa muôn vàn khả năng lựa chọn, bạn đang thưởng thức một chiếc bánh tí hon. Rồi sau khi ăn xong, bạn lại có thể thử một ly nước cam. Nếu thấy no, bạn dừng lại, ợ một cái và nghỉ ngơi, quan sát cả buổi tiệc ấy vận động, chiêm ngưỡng sự hùng tráng và vi diệu của những guồng quay. Bạn chẳng bao giờ phải sợ đói, chẳng bao giờ phải sợ nghèo, và chẳng bao giờ phải sợ cô đơn. Vì bạn luôn được ở giữa bữa tiệc hoành tráng mà Thượng Đế đã ưu ái thỉnh mời.
Hãy tưởng tượng mà xem, trông bạn có giống một bà tiên hay một ông hoàng không nào? Khi biết tất cả đã được lo liệu đến tận chân răng và bạn luôn có quyền lựa chọn, việc duy nhất bạn cần làm chỉ là khoan thai tận hưởng. Vậy nên, đừng bỏ lỡ bữa tiệc tuyệt vời này như bao người khác. Đừng bỏ lỡ nó, bạn của tôi!
Tác giả: Vũ Thanh Hòa