Những trích dẫn trong cuốn sách “Tazaki Tsukuru và những năm tháng hành hương không màu” sẽ giúp cho bạn đọc có thêm nhiều chiêm nghiệm về nhân vật Tazaki trong sự cô đơn, kí ức và hoài niệm của một người trẻ.
- Cái thời kì tuyệt vời ấy đã trôi qua rồi, mãi mãi chẳng bao giờ trở lại. Và biết bao nhiêu khả năng đẹp đẽ, đã biến mất vào dòng chảy thời gian.
- Lòng người và lòng người không bao giờ gắn kết với nhau chỉ bởi sự hài hòa. Mà trái lại, gắn kết với nhau sâu sắc bởi tổn thương và tổn thương. Nối liền với nhau bởi niềm đau và niềm đau, bởi mong manh và mong manh. Không có sự tĩnh lặng nào mà không chứa đựng những tiếng kêu bi thông, không có sự dung thứ nào mà không đổ máu trên mặt đất, không có sự chấp nhận nào mà không vượt qua những mất mát đau thương. Đó là thứ nằm trong căn đề của sự hài hòa đích thực.
- Lòng người là cánh chim đêm. Nó âm thâm chờ đợi điều gì, rồi khi thời cơ đến nó sẽ bay vút đi thẳng tắp về phía đó.
- Khi bị tổn thương sâu sắc, người ta đâu thể tìm được từ ngữ.
- Một trái tim sẽ chẳng thể kết nối với một trái tim khác chỉ bằng sự hòa hợp thông thường. Thay vào đó, chúng chỉ thực sự quyện chặt vào nhau qua những nỗi đau.
- Ký ức có thể che giấu, nhưng lịch sử thì không thể xóa bỏ.
- Có những điều phải gặp mặt nhau mới nói được ra. Nhờ thế mà nhiều điều được làm sáng tỏ. Không phải tất cả đều gặp giải đáp một cách thỏa đáng nhưng nó có ý nghĩa rất lớn đối với tôi. Đối với tâm lý của tôi thì đúng hơn.
- Luôn đặt mình ở trạng thái không bị ràng buộc, tự do suy nghĩ mọi thứ trong đầu… đó là điều em muốn.
- Không được để mất người mình yêu thương chỉ vì nỗi sợ hay lòng kiêu hãnh ngớ ngẩn.
- Mỗi một vấn đề lại dính dáng đến nhiều vấn đề khác. Khi cố tìm cách giải quyết cái này thì thể nào nó cũng kéo theo những cái khác nữa.
- Tự do suy nghĩ, về bản chất cũng chính là lìa bỏ thể xác mình. Thoát ra khỏi cái chuồng cọp chật hẹp của thể xác, cởi bỏ xiềng xích, để cho logic thăng hoa một cách thuần túy. Đem đến cho logic một sinh mệnh tự nhiên. Đó chính là cốt lõi của tự do trong tư duy.
- Phải đối mặt với quá khứ, trở thành một nhân sĩ chuyên nghiệp chứ không phải thiếu niên ngây thơ dễ bị tổn thương. Đừng chỉ xem những thứ muốn xem, mà hãy nhìn vào những thứ bắt buộc phải nhìn. Nếu không, cuộc đời này bạn càng đi càng nặng.
- Dù có nông cạn và bằng phẳng đến đâu, cuộc đời này cũng đáng để sống.
- Cảm giác tự lừa dối mình và bảo rằng sẽ quên là thứ cảm giác dễ đánh lừa con người ta nhất. Nhưng đáng tiếc, một khi đã chạm vào nhau, thì mãi mãi không thể xem như chưa từng biết nhau.
- Sự thật thỉnh thoảng vẫn nhắc nhở tôi về một thế giới bị chôn vùi dưới cát. Khi thời gian trôi đi, phủ lớp cát trở nên dày thêm, và thỉnh thoảng nó bị thổi bay để rồi hiện lên những gì chôn cất bên dưới.
- Cái cảm giác khó chịu nhất, đó là dù cố gắng trốn chạy đến mức nào cũng không thể khiến bạn bằng lòng được.
- Tình bạn sau tình yêu đôi khi chỉ là cái cớ để một người co thể gặp một người, để một người vẫn có thể quan tâm chia sẻ với một người.
- Có vẻ như một cuộc đời tưởng chừng vô cùng bình ổn và nhất quán, thì đâu đó vẫn tồn tại một khoảng đứt gãy. Cũng có thể gọi đó là quãng thời gian để điên. Một thứ mang tính dấu mốc như thế có lẽ luôn cần thiết cho cuộc đời con người.
- Cuộc đời chúng ta có những thứ thật khó để giải thích dù bằng ngôn ngữ nào.
- Một cái bình rỗng, một hậu cảnh không màu. Không có khiếm khuyết gì cụ thể, cũng không có chỗ nào đặc biệt nổi trội.
- Giống như một người bị trận cuồng phong ập đến phải bám chặt lấy cây đèn đường, gã chỉ hành động theo cái thời gian biểu ngay trước mặt. Nếu không cần thiết, gã sẽ chẳng mở miệng với ai, gã trở về phòng, ngồi xuống sàn, tựa lưng vào tường miên man nghĩ đến cái chết, hoặc việc thiếu đi sự sống.
- Nói ra điều này có thể làm anh phật ý, nhưng trong đời người, chỉ cần tìm thấy một đối tượng mà mình quan tâm dù rằng hạn hẹp, thì đã là một thành tựu to lớn rồi còn gì.
- Xét cho cùng, có lẽ mình phải chịu một số phận cô độc. Tusukuru không thể gạt ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Mọi người đều bên gã, rồi chẳng bao lâu lại rời bỏ gã. Dường như họ tìm kiếm điều gì đó bên trong Tsukuru, nhưng không thấy, hoặc thấy nhưng không vừa lòng, nên chán chường (hoặc thất vọng, nổi giận) mà bỏ đi. Bỗng một ngày, họ đột nhiên biến mất dạng, không giải thích, thậm chí cũng không một lời từ biệt cho phải phép, như thể đang tâm chặt phăng sợi dây mà dòng máu hãng đang chảy và mạch vẫn còn khe khẽ đập bằng một con rựa sắc bén, vô tâm.
- Tài năng chỉ phát huy vai trò khi được nâng đỡ bởi sự tập trung mạnh mẽ, dẻo dai của một thể xác và ý thức mà thôi. Chỉ cần một con vít nằm đâu đó trong óc rơi ra, hoặc một mạch nào đó trong cơ thể đứt cái phựt, thì sức tập trung hoặc bất cứ thứ gì cũng sẽ tiêu biến như làn sương sớm.
Trên đây là bài viết tổng hợp những câu trích dẫn hay nhất trong cuốnsách “Tazaki Tsukuru và những năm tháng hành hương không màu”. Hãy để lại câu trích dẫn bạn ấn tượng nhất ở phần bình luận để SUYNGAM.VN được biết nhé!