Mòn mỏi tìm kiếm lại là người cũ từng quen là cuốn sách viết về cuộc đời của một vị tài nữ thời Tống – Lý Thanh Chiếu. Trích dẫn trong cuốn sách này giúp chúng ta có những suy ngẫm về người con gái họ là những vị tài nữ tài sắc vẹn toàn.
- Thời gian như hoa rụng mưa rơi ơi, mong rằng cả đời yên ổn, kiếp này quý trọng nhiều hơn. Mỗi thời đại đều có những may mắn và bi ai khác nhau, sống ở hiện tại, cùng tu hành với vạn vật là duyên phận, nên tùy hỉ.
- Có lẽ đời người vì có hối hận, có tiếc nuối mới chân thực hơn chăng. Yêu là trăng tròn, hận là trăng khuyết. Hoa nở là vui, hoa tàn là buồn.
- Thứ đẹp nhất trên thế gian không phải hoa nở, cũng không phải trăng tròn, mà là tâm tư của người con gái.
- Năm tháng rất công bằng, tuy nói người phụ nữ cả đời thê lương nhưng cũng ổn định. Lấy một người như thế thì cũng đã có bến đỗ, cho dù là yêu hay oán, là mừng hay lo, bên nhau trọn đời là tốt rồi. Còn về kiếp này dài bao nhiêu sớm đã định sẵn, không cần suy đoán, cũng không cần lo âu.
- Con người vì bình đạm mà thanh thản, cũng vì sôi nổi mà sảng khoái. Ngày tháng như nước, có sóng gợn mới càng trong trẻo. Bao nhiêu chuyện chưa đến cuối cùng thì chẳng ai biết nên kết thúc bằng cách nào.
- Có lẽ, tình cảm tốt đẹp nhất trên đời chính là cả đời động lòng một lần, cả đời chỉ yêu một người, những người còn lại đều là đi lướt qua nhau. Tiếc rằng cuộc đời có quá nhiều gặp gỡ, nhân quả vô thường, khiến người ta mệt mỏi vô cùng. Nhiều tưởng nhớ đã thành ảo tưởng, không thể cầu, không thể có.
- Ông trời có thể cho bạn mọi thứ, lại có thể phá hủy tất cả. Nhưng thứ bị phá hủy đâu chỉ là sơn hà mà còn có tình cảm của con người; duy hoa xuân liễu xuân chốn Giang Nam, tiếng mái chèo và ánh đèn lồng của thuyền hoa Tân Hoài là không đổi.
- Cuộc đời của ai mà chưa từng có sóng gió? Ngoài non nước, số phận có nhiêu bước chuyển ngoặt và an bài. Một đời của đế vương, một đời của từ khách, một đời của thường dân không có phân biệt. Sinh mệnh có thể cao quý như ngọc đẹp, cũng có thể hèn mọc như cỏ rác, tất cả vẻ đẹp tĩnh lặng nằm ở lòng người.
- Nếu là người thường, sống cuộc đời đơn giản một chén trà một bát cơm, chỉ mong năm tháng tĩnh lặng là được rồi. Nhưng sinh ra đã có cốt cánh hoa mai, tâm tính chi lan, thần thái tùng cúc, sao có thể tùy tiện nước chảy bèo trôi.
- Đời người như câu đố, rắc rối phức tạp, chỉ có đi đến cuối cùng mới biết đáp án. Lịch sử lâu dài, nhân vật ngàn xưa là chân thực, cũng là mộng ảo. Tên tuổi ngàn năm, câu chuyện ngàn năm, rơi xuống nhân gian, chớp mắt đã như hạt bụi.
- Thế gian mộng đẹp dễ tỉnh, tình ái khó dài lâu, cho dù tâm chí không đổi cũng khó tránh khỏi bị số phận trêu ngươi, người và việc vướng bận, nên có hợp tan sinh tử. Biết bao tình duyên rồi cũng có lúc tan vỡ, chỉ mong rằng không hối hận.
- Tâm tư của người con gái giống như một mùa hoa, từ chúm chím hé nỏ, dần rực rỡ cho đến úa tàn, đều không biết nương tựa vào đâu. Phàm là tâm sự đều có hứng thú, có ý vị, có nhiều nỗi dịu êm không nói ra duyên do. Nó là phục bút tuyệt duyệt cũng có là kết cục đẹp và buồn.
- Người từng trải qua sinh ly tử biệt từ lâu đã không coi chuyện hợp tác vui buồn là quan trọng nữa, thâm tâm vẫn bình tĩnh, nhìn hoa là hoa, nhìn nước vẫn là nước.
- Thà rằng chờ đợi một cơn gió tuyết ngập trời, trông nom một đóa hoa nở lặng lẽ, còn hơn tiêu hao hết cả đời để theo đuổi danh lợi phù phiếm, trao đi một cuộc tình vô vọng.
- Đời người vì có tình nên có vấn vương, có quyến luyến. Sau này, tất cả lại trả về cho thời gian, nhưng câu chuyện và tình cảm từng có lúc trước đã không thể sửa đổi. Có những thứ ở lại trong câu chữ, để cho người đời sau tìm đọc. Có những thứ được giấu trong sâu thẳm ký ức, không nhắc tới nữa.
- Nếu chưa từng có được thì sẽ không có nỗi băn khoăn hụt hẫng hiện giờ. Có những người một khi gặp gỡ thì không trở về như trước được nữa. Nếu họ cam chịu sống đạm bạc thì việc gì phải cố chấp với những văn vật suy tàn, bôn ba viễn du, đến nỗi gần ít xa nhiều, không dưng thêm phiền não.
- Bạn và tôi đều là khách phiêu lang, gửi thân nơi hồng trần, không có chốn về thật sự, nhưng luôn có một nơi đáng để lưu luyến, từng có thời gian kiếp này khó quên. Ở đó không có thế sự vô thường, không có ân oán giang hồ, không có chiến loạn sát phạt, cũng không có lênh đênh trôi dạt.
- Đông đảo chúng sinh đến đi đều là khách qua đường, có thể ghi nhớ mấy người đây? Chỉ có nước non thiên nhiên, tính tình ngàn xưa và thời gian bất tận chịu nổi hao mòn.
- Bao nhiêu tình ái trên thế gian, cuối cùng đều trở nên bình lặng, ấy không xem là phụ nhau.
- Thưởng hoa đăng, đoán đô đèn, giữa muôn ngàn người sẽ có muôn ngàn kiểu gặp gỡ, cũng có muôn ngàn sự bỏ lỡ.
Hy vọng thông qua bài tổng hợp trích dẫn hay nhất từ cuốn sách “Mòn mỏi tìm kiếm lại là người cũ từng quen” sẽ giúp bạn đọc có thêm nhiều suy ngẫm. Cảm ơn bạn đọc đã luôn theo dõi và ủng hộ SUYNGAM.VN!
Link mua sách tại đây