Kiếp người vốn ngắn ngủi, thoáng chốc đã phải trở về với cát bụi. Chính vì thế, đừng suy nghĩ hơn thua, tranh giành mà chỉ cần làm người tốt là đủ.
Câu chuyện kể về một vị lữ khách trông thấy một bà lão ở trên bờ sông. Bà lão đang lo lắng không biết vượt qua sông thế nào? Dù lúc này toàn thân mệt mỏi rã rời, song người lữ khách vẫn cố gắng hết sức mình giúp bà lão vượt qua sông.
Khi đã qua được sông, không ngờ, bà lão khiến người lữ khách rất thất vọng… bà lão không nói gì cả, vội vàng bỏ đi.
Khi ấy, người lữ khách cảm thấy rất hối hận: “Dường như thật không đáng phải cố gắng nỗ lực giúp bà lão! Bời vì ngay cả hai chữ ‘Cám ơn’, mình cũng không được nhận”.
Đâu ngờ, vài tiếng sau, trong lúc anh mệt không thể tiếp tục bước đi thì có một vị trẻ tuổi đuổi theo anh. Người này nói: “Cám ơn anh vì đã giúp bà nội tôi! Bà dặn tôi mang cho anh một chút đồ và nói chắc anh sẽ dùng đến nó”.
Nói xong vị này lấy lương khô ra đưa cho anh, đồng thời tặng anh một chú ngựa.
Thế mới thấy, ở đời đừng nên vội vàng tìm câu trả lời cho cuộc sống. Đừng nên vội vàng mong muốn cuộc sống sẽ cho bạn biết hết các câu trả lời. Đôi khi, bạn cần phải kiên nhẫn chờ đợi.
Dù nếu bạn hướng vào một cái hang động mà hét lên, cũng cần đợi một lúc, mới cảm nhận được âm thanh vọng lại.
Cũng có nghĩa là cuộc sống sẽ cho bạn đáp án song sẽ không cho bạn biết tất cả ngay tức khắc.
Nếu như có một ngày, trong cuộc sống của bạn gặp phải những phong ba bão táp và bạn không thể chịu đựng được nữa, vậy thì, mong bạn hãy biết chờ đợi….
Mọi việc đều là sự an bài tốt nhất
Khi bạn đang phải đối mặt với những nghịch cảnh mà cảm thấy mọi việc đều không tốt.
Tình yêu, công việc, sự nghiệp, lý tưởng đều tan thành mây khói.
Trong tâm thấy tuyệt vọng vô cùng, vậy bạn hãy thử thay đổi một chút cách nhìn nhận các vấn đề, rồi tự nhủ với bản thân: “Tất cả đều đã có an bài tốt nhất!”
Phúc họa đi liền nhau, biết đâu tương lai sẽ có sự thay đổi bất ngờ xảy đến? “Tất cả đều đã có an bài tốt nhất”
Chớ nên phiền muộn, chớ nên chán nản.
Càng không nên chỉ nhìn vào khoảng thời gian tồi tệ này.
Hãy biết nhìn xa trông rộng, để mở mang tầm mắt,
Không nên ân hận, càng không nên oán trời trách người,
Luôn luôn lạc quan, cố gắng, tin rằng ông Trời sẽ không tuyệt đường của người tốt.
Để giảm bớt “tranh giành”, hãy quan niệm:
Người xấu hay đẹp, vừa mắt là được rồi!
Người nhiều tiền hay ít tiền, đủ ăn là được rồi!
Người già hay người trẻ, khỏe mạnh là được rồi!
Con cái dù làm tiến sĩ hay bán hàng ngoài chợ cũng được, an tâm là được rồi!
Gia đình giàu có hay nghèo túng, hòa thuận là được rồi!
Chồng về sớm hay về muộn, có về là được rồi!
Người vợ phàn nàn nhiều hay ít, lo việc nhà là được rồi!
Nhà to hay nhà nhỏ có thể ở được là được rồi!
Trang phục có thương hiệu hay không, có thể mặc được là được rồi!
Sếp có tốt hay không, có thể chịu được là được rồi!
Hết thảy muộn phiền, có thể giải được là được rồi!
Cả đời người, bình an là được rồi!