julia-caesar-dpomkearze4-unsplash

Chọn đam mê hay tiền bạc?

Trước kia, mình đã từng rơi vào sự phân vân giữa việc nên lựa chọn sống với đam mê hay là sống một cuộc đời rập khuôn ngày ngày đi kiếm tiền cho đủ bữa ăn như đại đa số. Lúc đó, bên trong mình xuất hiện cùng lúc hai nỗi sợ và không biết phải làm sao để thoát ra: sợ không làm theo trái tim và sợ nghèo đói mất cân bằng. Bây giờ nhìn lại, mình thấy không hề khó để có thể nói được tương lai nếu lúc đó mình không thay đổi, đó là sẽ chẳng có gì tươi sáng cả, vì sự thành công không đi cùng những nỗi sợ hãi.

Khi ở trong những sự toan tính, mình đã không thể nào sống với mức năng lượng cao nhất. Sự sáng tạo dần dần bị hủy hoại bởi một ngưỡng năng lượng thấp hơn quấy nhiễu, bởi sự chia rẽ trong tư tưởng. Khi chú ý vào tiền bạc thay vì vào việc đồng hành với những nhiệt huyết bên trong, mình đã đặt sự thành bại của bản thân vào việc lo lắng cho những thứ không phải là cốt lõi. Nên trong suốt một khoảng thời gian dài, mình đã luôn phải sống với nỗi lo âu, căng thẳng, mâu thuẫn, tự ti và sợ hãi.

Nhưng rồi từ khi mình quyết định không quan tâm đến tiền nữa, tập trung làm những gì mình thật sự yêu thích và phó mặc kết quả cho Trời đất, thì sự màu nhiệm bắt đầu nảy nở. Trong cuộc hành trình ấy liên tiếp xuất hiện những người (đôi khi chưa từng gặp mặt) trợ giúp cả về tài chính và tinh thần; xuất hiện những cơ hội phát triển, kết nối, lan tỏa, rèn luyện kỹ năng, chúng đến vào lúc mình không hề kỳ vọng. Những sự kiện đều được liên kết chặt chẽ với nhau như thể được “ông lớn” vũ trụ dẫn lối. Tất cả những gì mình làm chỉ là tập trung vào những gì mình yêu mến nhất, thay vì tập trung vào thứ khiến mình bị âu lo căng thẳng.

“Trời đất yêu quý lòng can đảm. Nếu bạn đặt ra quyết tâm thì trời đất sẽ đáp ứng lại quyết tâm đó bằng cách loại bỏ hết mọi vướng bận tưởng chừng không thể. Mơ giấc mơ không tưởng và thế giới sẽ không nghiền nát bạn; nó sẽ nâng bạn lên. Đây chính là cái mẹo. Đây là những gì mà các đạo sư và các triết gia, những người thật sự đáng kể, những người thật sự đã chạm vào được hòn đá hóa kim, đây là những gì họ hiểu. Đây là điệu nhảy của pháp sư trong thác nước. Đây là cách phép thuật được thực hiện: Bằng cách quăng bản thân mình vào vực thẳm và khám phá ra được rằng nó là một chiếc giường tơ êm ái.” — Terence McKenna (NHH dịch)

Không chỉ có mình, mà rất nhiều người bạn ngoài kia cũng rơi vào mâu thuẫn tương tự, không biết nên chọn sống theo đam mê hay tiền bạc. Bạn thích vẽ nhưng sợ rằng nếu chỉ vẽ thôi thì không kiếm đủ tiền nuôi thân. Trong sự bối rối không tìm thấy lối ra, các bạn lại đổ tội cho đam mê thuộc thị trường “ngách”, chứ không phải do bạn vẽ chưa đủ giỏi và chưa đủ kiên trì theo đuổi con đường mình yêu thích. Giỏi ở đây không phải chỉ ở kỹ thuật, mà ở cái tâm của bạn – linh hồn. Vẽ mà không có tâm (không dũng cảm, không trong sáng, không hướng thiện, luôn sợ hãi lo lắng chuyện tiền này tiền kia) thì sẽ chỉ tạo ra một sản phẩm chết. Mà một thứ chết rồi thì sẽ chẳng ai ngó ngàng tới. Nên đừng vội nói đến tiền khi bản thân còn chưa tìm thấy giá trị bên trong con người mình.

“Nhiệm vụ của người nghệ sĩ là cứu rỗi linh hồn nhân loại. Nếu người nghệ sĩ không tìm thấy con đường thì con đường không thể được tìm thấy.” — Terence McKenna

Trên đời này rất ít người tìm thấy được đam mê của bản thân. Nhưng số người dám sống với nó lại còn ít hơn nữa. Và số cực hiếm ấy mới là người trở nên vĩ đại. Họ mới là những người nghệ sĩ đích thực, người chạm tới sự sinh động của cuộc đời, là tác nhân dẫn đến sự tiến bộ của thế giới. Một khi dòng nhiệt huyết bên trong đã được sống dậy thì tư duy phải đầy đủ vật chất không còn là một gánh nặng, vì họ biết sự đầy đủ về tâm hồn đã thỏa mãn tất cả.

“Cuối cùng, khi chúng ta đến được điều mà một cá nhân nói anh ta muốn làm, tôi sẽ nói với anh ta: ‘Hãy làm điều đó và quên tiền đi.’ Bởi vì nếu bạn nói rằng kiếm tiền là quan trọng nhất, bạn sẽ dành suốt cuộc đời chỉ để lãng phí thời gian. Bạn sẽ làm những việc mình không thích để tiếp tục sống. Và tiếp tục làm những việc bạn không thích. ĐIỀU NÀY THẬT NGU NGỐC!” — Alan Watts

Một người có một ngưỡng tinh thần trù phú sẽ hiện thực hóa được một cuộc đời trù phú, không chỉ về vật chất mà còn là các mối quan hệ, những kinh nghiệm sống. Còn một người có một ngưỡng năng lượng thấp kém, nhiều sự sợ hãi, căng thẳng, chật chội sẽ biểu diễn ra một cuộc đời nghèo nàn, co rút trên tất cả các khía cạnh. Tiền luôn là công cụ, là thứ đến sau mục đích. Và nếu không xem nó như là thứ đến sau thì mọi chuyện sẽ trở nên bát nháo mất trật tự. Chúng ta sẽ không bao giờ có được bình an và hạnh phúc từ một nguyên tắc sống hỗn độn.

Vậy nên, nếu bạn nào đã tìm thấy đam mê thì hãy sống hết mình với nó, nhìn nó như một cơ hội to lớn để thiêu đốt những sợ hãi, tham lam và ngờ vực. Chúng ta ai rồi cũng chết, chỉ khác nhau ở lúc sống, là một người hạnh phúc hay là một kẻ suốt ngày âu lo.

“Hãy xem loài hoa huệ, coi chúng mọc lên thể nào. Chúng chẳng làm lụng khó nhọc, cũng không kéo chỉ, nhưng Ta nói với các ngươi, dẫu Vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, vua ấy cũng không mặc đẹp như một hoa nào trong các hoa ấy. 28 Nếu hoa cỏ ngoài đồng là giống nay còn sống mai bị tống vào lò mà Thượng Đế còn cho chúng mặc đẹp thể ấy thay, lẽ nào Ngài chẳng lo cho các ngươi sao, hỡi những kẻ yếu đức tin? 29 Các ngươi đừng tìm kiếm về việc ăn gì, uống gì, và đừng quá lo lắng về những việc ấy. 30 Vì các dân trên thế giới đều tìm kiếm những điều ấy, và Cha các ngươi đã biết các ngươi cần những điều ấy rồi. 31 Thay vào đó hãy tìm kiếm vương quốc nước Trời thì các ngươi sẽ được ban thêm những điều ấy nữa.” — Jesus Christ (Luke 12:31)

Tác giả: Hòa Taro
Ảnh minh họa: Julia Caesar

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top