“Em à, những việc xảy đến với em, nó không hoàn toàn là tình cờ. Những rắc rối không tình cờ, những may mắn cũng không tình cờ. Việc xảy ra vì nó cần phải xảy ra.”
Đây là một trong những lời kết tôi thấy tâm đắc nhất trong tác phẩm Ai cũng xứng đáng được hạnh phúc của tác giả Thu Hà. Cuốn sách là tập hợp những góc nhìn, sự đúc rút, chiêm nghiệm của tác giả từ việc quan sát, tiếp xúc với những câu chuyện có thật trong xã hội – chủ yếu liên quan đến học sinh, giáo viên, phụ huynh trong các vấn đề giáo dục, bạo lực học đường, rắc rối tâm sinh lý tuổi vị thành niên, kỹ năng sống của người trẻ, sự đổ vỡ mối quan hệ gia đình và các ký ức tuổi thơ thương tổn.
Những nội dung này không có gì mới lạ, nhưng chưa có nhiều người nói sâu và nói thật về nó trong những cuốn sách. Đọc tác phẩm Ai cũng xứng đáng được hạnh phúc, tôi thấy nó toát lên được sự trăn trở, suy tư của người tác giả về đời sống của những bạn trẻ khi chớm bước vào tuổi trưởng thành – một trong những giai đoạn rất nhạy cảm và chênh vênh trong cuộc đời mỗi con người. Sự khó khăn với các em chính là việc trải nghiệm những thay đổi lớn trong tâm sinh lý trong khi các em còn non trẻ. Chuyện này sẽ đặc biệt khó khăn hơn khi gia đình, nhà trường và xã hội không dành cho các em sự quan tâm, giáo dục, định hướng đầy đủ.