Không một fan bóng đá nào có thể phủ nhận tài năng của Messi. Đó là một sự thật cần phải thừa nhận. Messi đã gồng gánh Argentina vào đến chung kết 4 năm trước, đó là sự thật và họ gục ngã trước Đức với một lối chơi khoa học đậm chất châu Âu.
4 năm sau đó, sự nghiệp Messi trải qua rất nhiều thằng trầm. Có khi anh đã quá mệt mỏi với trọng trách gồng gánh con thuyền Argentina nhưng cuối cùng anh vẫn quay lại. Argentina qua được vòng loại cũng là nhờ công của Messi.
Barca xây dựng một lối chơi khoa học thì ở đội tuyển trớ trêu thay Argentina chưa bao giờ có một HLV đủ tâm và tầm. Thay vì nghiên cứu và tạo ra một sơ đồ chiến thuật chặt chẽ họ lại nghĩ rằng “Messi sẽ làm tất cả”.
Đã qua rồi thời Pele hay Maradonna hay Rô béo solo qua bao nhiêu hậu vệ. Bóng đá đã đổi thay, chặt chẽ hơn, thực dụng hơn. Với sự lên ngôi của pressing thì các đội bóng chiếu dưới đã có 1 công cụ hoàn hảo để quật ngã những gã khổng lồ. Đã qua thời Hy Lap đổ bê tông thụ động đến cả Figo cũng phải ngán ngẫm đến tuyệt vọng. Các đội chiếu dưới giờ đã chơi một cách chủ động hơn.
Bóng đá thay đổi nhưng tư duy của người Argentina lại không đổi, họ vẫn mơ về 1 Maradonna solo gánh team thay vì mơ về một tập thể gắn kết để hiện thực hóa giấc mơ World Cup.
Messi là một nghệ sĩ và anh không có tố chất thủ lĩnh. Không có gì sai và xấu hổ về việc này. Nhưng không, đối với người Argentina đó là một cái tội. Bởi thế khi phải gồng gánh quá nhiều áp lực và trọng trách, anh ta đá hụt penalty. Thật ra quả penalty đó có thể để cho đồng đội anh đá sẽ hiệu quả hơn. Nhưng không, người Argentina lại trông vào anh và khi anh ngã họ quay qua đòi ăn tươi nuốt sống anh.
Jesus sau bao nhiêu phép lạ cũng phải nhìn những con người mình yêu thương và bảo bọc lên án mình. “Đóng đinh nó đi, đóng đinh nó vào thập giá. Trả Barbara cho chúng tôi, kẻ này tuyên bố ông ta là vua, chúng tôi không có vua nào ngoại trừ Caesar.”
Phải Messi đang bị chính đồng bào của mình “đóng đinh” vào thập giá. Cây thập giá của áp lực nặng nề, cây thập giá của trách nhiệm to lớn. Nhưng Jesus ngay cả trước khi chết vẫn còn có Maria mẹ Ngài đứng dưới chân hay John môn đồ mà ngài yêu mến.
CÒN MESSI, ANH TA HOÀN TOÀN CÔ ĐỘC.
Sự cô độc đến lạnh người, Caballero có nghĩ cho người đội trưởng mình chăng? Có thật sự 100% đá với quyết tâm chiến thắng chăng? Tôi nghĩ nếu mọi cầu thủ Argentina và ban huấn luyện biết cố gắng thêm nữa thì mọi chuyện đã khác.
Cuộc đời có lắm chữ nhưng và bao lần hối tiếc. Người Argentina không bao giờ nhận rằng họ đã quá sai khi đặt hàng tấn áp lực lên đôi chân của Messi, họ cứng đầu và ngoan cố. Argentina không phải 1 tập thể, Argentina là bao gồm Messi và phần còn lại.
Về thôi anh, đường đời mệt nhoài, về thôi anh đôi vai gầy đã nhuốm màu tuổi tác. Nghỉ ngơi đi hỡi Leo. Anh đã cố gắng hết sức. Anh không nợ họ bất cứ điều gì cả, đừng dằn vặt anh đã làm tất cả những gì có thể rồi.
Tác giả: Kyle Dang
Biên tập: