“Khi còn trẻ bạn bán thời gian và sức khỏe để kiếm tiền, khi về già bạn lại dùng tiền để giết thời gian và mua sức khoẻ.”
Bản chất của tiền không tốt cũng không xấu, tốt xấu là do cách kiếm và dùng của bản thân mỗi người. Nó tốt khi bạn xem nó chỉ là phương tiện không hơn không kém, và nó xấu khi bạn xem nó là mục đích.
Người mơ làm ca sĩ cần tiền để mua dụng cụ âm thanh, người hoạ sĩ cần tiền mua giấy và bút chì, điều đó thật đẹp khi bạn dùng tiền để thực hiện ước mơ hoài bão của mình. Sẽ đẹp hơn nữa khi bạn không xem những ước mơ đó là quá lớn lao, cố khẳng định chứng tỏ thể hiện mình, chỉ đơn giản xem những thứ đó là sở thích. Khi ấy, bạn cũng không nhất thiết là phải kiếm thật nhiều tiền, không nhất thiết phải có dụng cụ âm thanh xịn thì mới hát hay được, không nhất thiết phải có giấy bút xịn thì mới vẽ đẹp được.
Càng cố kiếm nhiều tiền để chứng tỏ hiện bản thân giàu có, điều đó càng bộc lộ một nội tâm nghèo nàn, sáo rỗng và đáng thương. Có bao giờ bạn để ý khi mình nhịn đói vài ngày, tâm trí toàn nghĩ đến thức ăn không, kể cả lúc ngủ cũng mơ đến thức ăn. Còn khi bạn ăn uống đầy đủ như bình thường thì không có suy nghĩ về thức ăn nữa. Người luôn ám ảnh về tiền cũng chẳng khác gì người đang ám ảnh về thức ăn, điều bạn khao khát nhất là điều thiếu thốn nhất trong bạn.
Có nhiều tiền bạn sẽ được người khác chú ý và kính trọng. Ngược lại khi không có nhiều tiền bạn sẽ bị người khác bỏ lơ và khinh bỉ, đó là lý do vì sao bạn chạy theo đồng tiền. Có gì sai trong sự không chú ý và sự khinh thường của người khác đối với bạn? Tại sao bạn cần sự công nhận của người khác, tại sao bạn lại tự biến mình thành nô lệ suy nghĩ của người khác?
Vì khi không ai chú ý đến bạn, cái tôi của bạn cảm thấy bị tổn thương, sự chú ý của người khác là thức ăn đối với nó, không có sự chú ý thì cái tôi của bạn sẽ chết. Tôi không ngụ ý rằng bạn sẽ chết, chết cái chết vật lý, mà cái tôi của bạn chết ở đây là cái chết ở trong thâm tâm bạn. Nếu bạn có thể hướng sự chú ý của người khác vào bạn không bằng sự giàu có về tiền bạc, mà bằng tài năng, sở thích, đam mê của bạn, thì bạn sẽ không chết, không những sống mà còn sống mãnh liệt hơn nữa trong thâm tâm bạn.
Mục đích sống của bạn là gì? Với tôi mục đích sống duy nhất là trải nghiệm. Trải nghiệm không thể mua được bằng tiền, kiến thức không thể mua được bằng tiền, tình yêu không thể mua được bằng tiền, những điều ý nghĩa nhất trong cuộc sống điều không thể mua được bằng tiền.
Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện ngụ ngôn, một gã ăn mày nghèo khổ luôn mơ mình trở nên giàu có như một vị vua. Một hôm gã gặp một ông lão thương nhân và kể về mong muốn của mình. Ông lão nhìn thấy sự nghèo khổ của gã nên động tâm suy nghĩ đưa ra một ngõ ý giúp đỡ, ông sẽ mua cặp mắt của gã với giá một trăm đồng rupi, vì những thương gia luôn mặc cả tính toán buôn bán không cho không ai thứ gì cả. Gã ăn mày hét lên ông có điên không, khi đòi mua cặp mắt của tôi, gã giận dữ rồi bỏ đi. Còn bạn thì sao, liệu bạn có chịu bán cặp mắt của chính mình không, thân thể bạn, gia đình bạn, người yêu bạn đem bàn cân với giá trị đồng tiền bạn nghĩ mình sẽ thực sự chọn điều gì.
Cái gì cũng có cái giá của nó, khi bạn lựa chọn sự tiện nghi vật chất thì bên ngoài là sự giàu có, linh hồn bên trong là sự nghèo nàn. Ngược lại khi bạn lựa chọn sự giàu có bên trong linh hồn mình, thì bạn nhận ra việc vô nghĩa chạy theo đồng tiền, vật chất bên ngoài và dừng theo đuổi nó. Nếu bạn là người nghèo lẫn bên trong và bên ngoài, thì nên dừng lại việc chạy theo đồng tiền, chạy theo số đông ngay bây giờ. Tự vấn bản thân mình thực sự muốn gì, thích gì, đam mê gì rồi lấy đó làm cái la bàn để hướng đến, và dùng tiền làm con tàu để đưa mình đến đích.
Tác giả: Ông Cụ Non