zosia-korcz-j5hqf4mpxzq-unsplash

Mọi thứ đều xảy ra vào đúng thời điểm

Có một lần, tôi và người bạn của mình thấy vòi nước tưới cây ngoài vườn bị tắc nghẽn. Chúng tôi loay hoay không biết làm sao để có thể đả thông được nó. Sau một hồi sục sạo tìm kiếm, chúng tôi mới phát hiện ra trong hộc tủ có món đồ treo chìa khóa bằng nhựa. Nó thon nhỏ và dài hình lưỡi kiếm, vừa đủ để làm nhiệm vụ. Khi cầm nó lên, cả hai đứa chúng tôi đều bật cười sung sướng, không chỉ vì đã tìm được giải pháp, mà còn vì cảm nhận thấy “thời khắc” của món đồ lụm lặt ngoài đường ngày nào đã tới. Hồi đầu chúng tôi lượm cây kiếm nhựa đó về cũng không biết để làm gì, chỉ thấy đồ còn mới mà người ta vứt đi thật uổng phí. Ấy thế mà khi thời điểm tới, chúng tôi đã được “biết” sứ mạng của một thứ tưởng chừng như vô dụng.

Một câu chuyện khác đó là một ngày nọ tôi đi trên đường và nhìn thấy những thứ trái cây người ta bày bán la liệt trên vỉa hè. Có một thứ quả mà tôi không thể nhớ ra được tên của nó là gì. Lúc đấy tôi cố gắng “vận nội công” cho não để mong tìm ra chút manh mối, nhưng mọi thứ trống trơn im bặt. Có lẽ các bạn hẳn cũng từng trải qua cảm giác không nhớ nổi tên một thứ gì đó nó mình đã biết khó chịu ra sao. Lúc đó, khi đã bất lực, tôi không cố gắng ép mình nhớ lại nữa và bước đi tiếp. Nào ngờ, đi thêm một quãng nữa thì tôi thấy một cửa hàng bày bán thứ trái cây đó kèm theo biển hiệu rằng “Mãng cầu xiêm 15K/kg.”

Còn một số trải nghiệm đồng nhịp khác nữa xảy đến trong cuộc sống đều khiến tôi ngỡ ngàng. Những sự kiện ấy không thể được diễn tả bằng ngôn từ, mà chỉ có thể bằng một cảm giác “đúng đắn” phủ khắp tâm hồn. Giống như mặt trời, mặt trăng và trái đất trùng tụ; như hạt mầm nứt ra vào lúc tia sáng đầu tiên của ngày mới xuất hiện; như đóa hoa bung nở vào đúng thời khắc giao mùa.

Sự đồng nhịp (synchronicity) là gì và ý nghĩa của nó?

Tại sao tôi lại kể về những chuyện này? Câu trả lời đó là khi chúng ta bắt đầu hiểu rằng mọi chuyện trên đời đều xảy ra vào đúng thời điểm, thì chúng ta sẽ không còn chống cự nữa mà hoàn toàn mở lòng đón nhận với sự bình thản an nhiên. Chúng ta sẽ không cố gắng thúc ép cho trái chín để rồi phải ăn vào một thứ quả đắng chát. Tôi cho rằng hạnh phúc và sự thanh thản tâm hồn là điều mà ai cũng đều xứng đáng có được.

Có không ít lần tôi đã hình dung rằng vũ trụ này là một chương trình máy tính đã được tính toán và lập trình hoàn hảo. Mỗi biến cố xảy ra dù chỉ là một cái chớp mắt hay một lần vấp chân vào cạnh cửa đều nằm trong một vòng quy luật khép kín không sai sót. Nếu con người không chấp nhận một sự kiện nào đó đang xảy ra trong hiện tại, thì điều đó có nghĩa rằng họ vẫn còn đang bị những ý đồ riêng (về việc thế giới nên được vận hành thế nào) kiểm soát tâm tư. Ý đồ đó làm họ ngộp thở, làm che khuất tầm nhìn của họ về những mầu nhiệm và nhịp nhàng của đời sống. Nhưng đôi khi, chứng kiến sự phản kháng này, trong tôi cũng xuất hiện câu hỏi rằng “có khi nào sự chống cự của con người cũng đã nằm trong một sự thiết lập?” Vậy làm sao chúng ta có thể thoát khỏi sự lập trình ấy nếu không phải là thực tập trạng thái đối lập của sự lập trình, đó là sự quy phục.

Tại sao chúng ta nên quy phục?

Tôi từng chứng kiến có những người mắc một số lỗi lầm trong cuộc đời và cảm thấy rất xấu hổ tủi nhục vào thời điểm đó. Nhưng anh ta vẫn cố gắng chấp nhận bản thân và cố gắng sống tốt hơn để làm lại cuộc đời. Dần dà khi thời gian qua đi, anh ta nhìn lại một chặng đường biến đổi của chính mình thì mới hiểu rằng lỗi lầm ngày ấy xảy đến không phải là để đày đọa, mà là để anh ta biết được đâu là điều đúng đắn, để anh ta trở nên một con người trưởng thành và sáng tươi hơn như bây giờ.

Hay một câu chuyện khác, đó là có những người dù mang nhiều phẩm chất và tài năng nhưng lại không được thế giới quan tâm nhiều bằng những người khác, không được hưởng danh tiếng sớm như những người kia. Nhưng điều đó xảy ra cũng là để cho một thời khắc nào đó cần thiết trong cuộc đời của họ sau này được diễn ra. Hoặc ít nhất là cho sự khiêm nhường và nhẫn nhịn của họ được nảy nở trong hiện tại. Dù sao đi nữa, mọi thứ đều xảy đến đúng lúc, được sắp xếp đúng chỗ. Còn cụ thể hơn là “đúng cho điều gì” thì mỗi người chúng ta sẽ phải tự khám phá cho riêng mình. Đoạn đường của ai, chỉ người đó mới có khả năng hiểu rõ.

“Ngày bạn gieo hạt không phải là ngày bạn được ăn quả.”

Mùa vụ sẽ luôn tới chính xác với hạt giống mà người đó đã gieo, dù vô tình hay hữu ý. Bất luận họ làm gì, nói gì, nghĩ gì, tất cả đều được trời cao soi xét và sắp đặt vào trong khu vườn vũ trụ. Bạn sẽ không thể biết trước được lúc nào bạn sẽ hiểu được một điều bí ẩn, được chữa lành những sự tổn thương và được toại nguyện những ước mơ của mình. Nhưng dù bạn không biết thì không có nghĩa rằng những thời khắc đó sẽ không xảy ra, hoặc xảy ra không đúng thời điểm. Vì nếu nó không được thiết kế để xảy ra thì nó sẽ không bao giờ xuất hiện, dù bạn cố gắng tạo tác xoay chuyển đến thế nào. Còn nếu nó không xảy ra vào thời điểm bạn muốn thì có thể nó sẽ xảy ra vào một thời khắc khác thích hợp hơn. Lúc đó, bạn có muốn chối bỏ hay tránh né nó cũng không thể được.

Trong Chí Tôn Ca, dũng sĩ Arjuna đã né tránh cuộc đại chiến gia tộc với cảm giác tội lỗi đau thương dày xéo tâm can. Nhưng sau khi Đức Krishna giảng dạy cho chàng những sự thật về linh hồn, bổn phận con người, sự sống và cái chết thì chàng đã sẵn lòng đứng lên giao chiến và mang về chiến thắng vinh quang.

Vậy nên, việc của tôi hay của bạn không phải là kiểm soát, bực dọc hay phản đối hiện tại đang diễn ra. Việc của mỗi người chúng ta là chấp nhận dòng chảy cuộc sống như một điều hiển nhiên không thể tránh khỏi và đồng hành cùng với nó bằng tất cả năng lực của mình, như một người chiến binh đón nhận cơ hội giao chiến tự tìm đến, hay như một người thượng khách tận hưởng bữa tiệc được đức vua gửi thiệp mời.

Tác giả: Vũ Thanh Hòa

Đánh giá nội dung bài viết

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top