leon_the_professional_2_by_animadrix

Leon: The Professional – Khi sát thủ biết yêu

Sát thủ là một nghề cần sự cô độc. Nó đòi hỏi phải kiệm lời, lặng lẽ, không có mối quan hệ ràng buộc, một mình một cõi, một mình một thế giới, một kẻ không phải tuân theo bất kì luân lý đạo đức nào của xã hội, không tình yêu, không tình thương dành cho con người. Khi một tên sát thủ đạt được tất cả những điều đó, thì đó hẳn là một kẻ chuyên nghiệp, máu lạnh, và giết người thuần túy vì tiền chứ không vì bất kì điều gì khác. Léon trong bộ phim cùng tên của đạo diễn Luc Besson là một gã như vậy. Sau mối tình trắc trở ở tuổi 19, Leon – một thanh niên người Ý đã lăn lộn đến New York – Mỹ, được một gã mafia tên là Tony nuôi nấng và đào tạo. Léon trở thành sát thủ, đơn độc, sống trong một căn hộ buồn tẻ không bạn bè không vật nuôi, chỉ uống sữa và bạn thân là một chậu cây cảnh mà hắn chăm sóc hàng ngày một cách tỉ mẩn và chân thành.

Chuyên nghiệp, hạ thủ nhanh nhẹn, luôn hoàn thành việc được giao, sống đơn giản, không có bất cứ nhu cầu gì cho cuộc sống, mọi đồng tiền kiếm được đều nhờ Tony giữ, Léon (Jean Reno) giống như một thiên thần ác, trừng phạt bất cứ ai mà không có chút thương hại nào chỉ cần Tony giao việc cho. Nhưng hắn thực phải là kẻ vô tâm vô tình và độc ác? Điều gì sẽ xảy ra khi hắn không còn đơn độc? Điều đó đã xảy ra, hắn không còn đơn độc khi để cho lòng thương hại trở lại trong tâm hồn mình. Hắn thương hại cô bé 12 tuổi, Mathida (Natalie Portman), đứa bé gái lúc nào cũng ngồi u sầu ở hành lang nơi có căn hộ của hắn. Cô bé bị gia đình đối xử tệ hại, lúc nào cũng cô đơn và lạc lõng. Trong một lần gian lận số lượng ma túy được giao cất giữ, gia đình cô bé đã bị cảnh sát bẩn giết chết. Cô bé may mắn thoát được nhờ vào lòng thương hại tưởng như đã không còn nữa ở Léon.

leon_the_professional_58155-1280x800

Một con sói không còn đơn độc. Những thứ tình cảm rất người bắt đầu nở bung ra. Sau quá nhiều năm kiềm nén tình cảm, lầm lũi và lạnh lẽo, Léon vụng về như một đứa trẻ đang ở độ tuổi ý thức được có người để mình chăm sóc, có người yêu thương mình. Tony nhận thay những sự thay đổi của gã “đồ đệ” mình,  ông bảo “thay đổi là không tốt”. Nhưng đó không hẳn là thay đổi, đó là sự trở lại làm người, muốn được yêu, được hạnh phúc.

Những cảnh nội trong căn phòng của Leon, trong phòng khách sạn nơi họ phải đến tá túc vì sự ương bướng của Mathilda là những cảnh tuyệt hay, mang lại cảm xúc kì lạ, nó khiến cho bộ phim hành động về sát thủ trở nên hoàn toàn khác biệt với các bộ phim khác. Léon giả làm chú lợn con giúp vui Mathilda, cô bé ngược lại bày ra trò chơi cho gã đàn ông lớn tuổi nhưng luôn có vẻ ngờ nghệch, ngây thơ và buồn chán. Những trường đoạn dài, mang đến cho chúng ta một không khí ấm áp, khiến ta quên đi mất hai cuộc đời đó đã từng khốn khổ chừng nào. Một kẻ sát thủ không còn là một kẻ sát thủ nữa khi hắn bắt đầu lo cho tính mạng của người khác, và lo cho tương lai của chính mình. Ta luôn biết sẽ xảy ra chuyện gì cho họ khi quãng thời gian yên lành và hạnh phúc này trôi qua. Nhưng để một con người tìm được tình yêu của mình, cái giá của nó không bao giờ quá đắt. Nụ cười của Leon đã cho ta biết điều đó.

Gã hạnh phúc, hạnh phúc trong nỗi sợ hãi những thứ tồi tệ có thể xảy ra, buồn bã trong nỗi vui sướng có thể trở lại làm người, tìm được ý nghĩa của cuộc sống. Bộ phim đã tạo cho nhân vật sự phát triển tính cách rất tự nhiên và tròn trịa, sự khéo léo lồng ghép cùng khả năng diễn xuất của diễn viên đã khiến cho ta cảm nhận một cách trực diện nhất cảm xúc đang dần thay đổi bên trong con người được cho là thiên thần ác với tất cả những ai là đối tượng của hắn.

leon-2

Cách phối hợp ấn tượng của phong cách sử dụng hình ảnh, âm nhạc, và dàn diễn viên tuyệt vời đã tạo nên cho Léon một diện mạo hấp dẫn, bạo lực, bi kịch nhưng lại hài hước và rất tình. Léon đã tạo nên tên tuổi Luc Besson – một đạo diễn Pháp vốn đã được để ý đến với tác phẩm trước đó La femme Nikita, một bộ phim hành động nhưng diễn biến chậm với những khuôn hình luôn được sử dụng khéo léo chứa đựng nội lực đầy quyến rũ. Nhưng phải kể đến khả năng hoá thân tuyệt vời của cô bé 12 tuổi Natalie Portman, và gã cảnh sát bẩn Gary Oldman. Nhà phê bình Roger Ebert đã không đánh giá cao bộ phim ở điểm duy nhất là sử dụng cô bé 12 tuổi vào một bộ phim bạo lực đẫm máu với rất nhiều tiếng chửi thề. Quả thực, sử dụng một nhân vật nhí 12 tuổi đã khiến bộ phim đi lạc ra khỏi tính nhân văn, nhưng Natalie Portman đã hoá thân quá xuất sắc, cô bé khiến ta phải kinh ngạc trước khả năng nhập vai tuyệt vời, sự biến hoá trên khuôn mặt, sự thay đổi cảm xúc, tất cả đã biểu hiện rất rõ ràng một Natalie Portman trưởng thành chín chắn và đầy nội lực trong sự nghiệp sau này của cô.

Nhưng với tôi, ấn tượng nhất chắc chắn là Gary Oldman (The Dark Knight Trilogy, Tinker Tailor Soldier Spy), đóng vai một viên cảnh sát bẩn, sự xuất hiện của hắn luôn có điều gì đó vô cùng dữ dội, điên loạn và nguy hiểm. Có đôi chút ảnh hưởng của đạo diễn Stanley Kubrick trong việc sử dụng nhạc Beethoven để nói về tội ác. Nhân vật Stansfield chính nhờ sự nhập vai của Gary Oldman với lời thoại diễn giải đầy hấp dẫn về âm nhạc khi hắn lên cơn điên loạn đã trở thành một trong những vai phản diện ấn tượng nhất trong lịch sử điện ảnh. Những vai diễn về sau của Gary không thường hoá thân vào vai phản diện nữa càng khiến Stansfield trở thành biểu tượng của sự bê bối trong lực lượng cảnh sát Mỹ dưới cách xây dựng của Hollywood.

Professional_052Pyxurz

Bộ phim được sản xuất vào năm 1994, năm vàng của điện ảnh khi rất nhiều bộ phim xuất sắc khác được sản xuất như Pulp Fiction (Quentin Tarantino), Forest Gump (Robert Zemeck)… Tuy vậy bộ phim thương mại hành động của Luc Besson không hề chịu thua kém, những đánh giá tích cực từ các nhà phê bình chuyên nghiệp cũng như luôn luôn nằm trong top của trang dữ liệu về phim lớn nhất thế giới IMDB đã nói lên điều đó. Giá trị của nó không được đong đếm bằng sức biểu hiện nghệ thuật tính để tạo thành những bài học. Giá trị của nó nằm trong sức mạnh của điện ảnh, mang đến sự giải trí vượt mọi thời gian, khiến mọi thế hệ xem đều thấy hứng thú và yêu thích, những nhân vật thì sống mãi như những huyền thoại thực sự.

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to site top